Phần 156
Đi qua vài năm, sau khi Lâm Nhất Đạo bị ngã ngựa, Đinh Trường Sinh đã trở về, mấy năm này tại quốc nội việc đầu tư kinh doanh của hắn cũng không tệ, mỗi lần về quốc nội, hắn đều nán lại ở tại Giang Đô, cho nên, chỗ Trọng Hải hẹn gặp là Vạn Hào sơn trang đối với hắn không xa lạ gì…
Đinh Trường Sinh vừa mới xuống xe, liền thấy một người theo từ trong đại sảnh chạy ra.
– Đinh tổng, anh còn nhớ tôi không? Tôi là Tiểu Hạ thư ký của Trọng bí thư…
– Tôi biết, cậu là Hạ Thu Phong, Trọng bí thư tới sớm vậy, nhìn ra là tôi đến trễ rồi…
Đinh Trường Sinh dừng xe xong, nói.
– Không trễ đâu, anh không phải là người cuối cùng, còn có một người nữ chưa đến đến, mời vào bên trong, bên ngoài trời nóng quá…
Hạ Thu Phong khách sáo nói.
Hạ Thu Phong từ lúc theo Trọng Hải thì cũng đã biết chi tiết về Đinh Trường Sinh, tại nơi của Trọng Hải, Đinh Trường Sinh là một nhân vật thường được ông nhắc đến, vì thế những người bên cạnh Trọng Hải hầu như ai cũng biết đến Đinh Trường Sinh nhân vật này…
– Uả… Trọng bí thư còn mời người nào vậy?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Tôi cũng không biết rõ lắm, bởi vì Trọng bí thư tự mình gọi điện thoại mời người…
Hạ Thu Phong rất tròn trượt nói.
Đinh Trường Sinh liếc nhìn hắn rồi không nói cái gì nữa, thầm nghĩ tên thư ký này của Trọng Hải cũng không tệ lắm, miệng kín đáo…
Hạ Thu Phong đi phía trước dẫn đường, Đinh Trường Sinh theo ở phía sau, đối với nơi này hắn không xa lạ gì, cho nên lúc nhìn thấy Hạ Thu Phong đi thẳng về phía trước, thì biết đi đến gian phòng Thượng Phong nằm ở trên tầng cao nhất, Đinh Trường Sinh tại nơi này đã từng mời Trọng Hải đến, không ngờ Trọng Hải bây giờ cũng mời mình tới gian phòng này.
Vạn Hào sơn trang xây dựng dựa vào núi, Thượng Phong tầng cao nhất chỉ có một cái phòng chung lớn rộng, từ nơi này có thể nhìn được cảnh đếm của nửa thành Giang Đô.
Đến trước cửa phòng, Hạ Thu Phong nhẹ nhàng gõ cửa, sau đó đem cửa kéo ra, còn hắn thì lui qua một bên, đem vị trí nhường cho Đinh Trường Sinh, Đinh Trường Sinh vừa vào cửa vừa quan sát, ngoại trừ bỏ Trọng Hải, còn có người quen cũ ở Hồ Châu, mọi người nhìn thấy Đinh Trường Sinh tiến vào, đều đứng lên, Trọng Hải là người đứng lên cuối cùng, Đinh Trường Sinh bước nhanh đi đến hướng ông…
– Chào lãnh đạo, trận này lãnh đạo bày ra lớn a, em có điểm không tiếp nổi…
Đinh Trường Sinh cười nói.
– Hừ… có cái gì mà tiếp trận không nổi, những người này đều là người quen của cậu, tôi không cần phải giới thiệu, tất cả đều ngồi đi, trước uống trà, đợị một chút chúng ta liền khai tiệc.
Trọng Hải cười nói.
Trọng Hải nói xong rồi, những người khác đều bắt đầu cùng Đinh Trường Sinh hàn huyên, đầu tiên là Lương Khả Ý, trước đây nàng và Đinh Trường Sinh vẫn luôn liên hệ, nhưng từ khi Đinh Trường Sinh xuất ngoại, sau khi trở về Lương Khả Ý cùng hắn chỉ gặp qua một lần, đó là vì Đinh Trường Sinh lẩn tránh nàng, khi đó hắn không còn ở trong cơ chế, mà cha của Lương Khả Ý là bí thư tỉnh ủy, Đinh Trường Sinh không muốn bởi vì chuyện này mà gây cho nàng thêm phiền toái.
– Đinh Trường Sinh, hoan nghênh em trở lại bên trong tổ chức, tuy rằng, em có một đoạn thời gian mờ mịt, phạm qua một chút sai lầm, nhưng tổ chức vẫn là rất rộng dung, thậm chí lúc nghe nói em muốn trở về, tổ chức cũng vẫn rất mau mắn tiếp nhận em, chỉ mong em lần này trở về thì đừng lại đi nữa…
Lương Khả Ý nói đùa làm tất cả mọi người đều cười, Lương Khả Ý sau khi đến khu Bạch Sơn tạm giữ chức rèn luyện hoàn tất, liền quay trở lại bộ phận tổ chức cán bộ tỉnh.
– Đúng đấy, em đi mấy năm nay, chúng ta mất đi rất nhiều niềm vui thú, nhớ đến năm nào trải qua cùng cộng sự với em… Ai… tựa như mới ngày hôm qua lúc em chưa từng ly khai…
– Này… này… nghe được lời này tốt như vậy, giống như là em chết đi sống lại vậy a…
Đinh Trường Sinh cắt đứt lời Đường Linh Linh nói…
Đám người cười ha ha, Đường Linh Linh cùng Đinh Trường Sinh có mối quan hệ người khác không biết, chỉ biết bọn họ là là đồng sự tại thành phố Hồ Châu, sau khi Đinh Trường Sinh rời khỏi Bạch Sơn, Đường Linh Linh cũng ủng hộ trong công tác với Trọng Hải, cho nên lần này Trọng Hải bày tiệc mời khách, Trọng Hải cũng mời tới Đường Linh Linh, nàng bây giờ đã là phó bí thư thành ủy Hồ Châu.
Còn lại hai người nữa thì Đinh Trường Sinh cũng không xa lạ gì, hắn chủ động đi tới cùng bọn họ bắt tay, một là Hoa Cẩm Thành thương nhân nổi danh kinh doanh địa sản tại Hồ Châu, lúc Đinh Trường Sinh tại Hồ Châu chủ đạo cái trung tâm kho vận vẫn là nhờ có Hoa Cẩm Thành cường lực ủng hộ mới hoàn thành.
Lại tăng thêm Hoa Cẩm Thành cùng Đinh Trường Sinh còn có một tầng quan hệ mà ngoại nhân không biết, đó chính là hắn và Hoa Cẩm Thành đều có liên quan đến Kỳ gia tại tỉnh Trung Bắc, chính là cái quan hệ này càng thêm bí ẩn, không có người biết nửa phần mà thôi.
– Trường Sinh… cậu không có phúc hậu a… cậu về nước kinh doanh mấy năm này mà chẳng một lần đến gặp tôi, kiếm được tiền đầy túi, cũng không rủ tôi đi tiêu xài gì cả…
Hoa Cẩm Thành nắm lấy tay Đinh Trường Sinh nói.
– Ông cũng đâu có tới tìm tôi đâu, cho đến bây giờ mới đến gặp mặt, khoan đã… toàn bộ tài sản của tôi tại tỉnh Trung Nam đều đã chuyển nhượng hết rồi, có thể nói tại tỉnh Trung Nam bây giờ không còn có nửa điểm lợi ích…
Đinh Trường Sinh giải thích.
Chuyện này Trọng Hải cũng đã nghe nói, ông bội phục Đinh Trường Sinh đồng thời cũng cảm thấy hơi tiếc, chính mình còn đang định đầu tư vào với Đinh Trường Sinh tại Giang Đô, như vậy cái kế hoạch này liền mắc cạn rồi.
– Đinh cục trưởng, chúng ta lại gặp mặt.
Lần này chủ động cùng Đinh Trường Sinh bắt tay chính là một người đàn bà tuyệt mỹ, Đinh Trường Sinh đương nhiên không có quên được cái lần giao hoan điên cuồng với nàng, mà cũng bởi vì nàng, hắn đã động não trợ giúp khá nhiều, trong thời gian hắn đảm nhiệm làm cục trưởng cục công an thành phố Hồ Châu vì nàng đã làm nhiều việc, bằng không nàng cũng không có khả năng xưng hô với hắn như vậy.
– Hà Tình, không thể ngờ được vài năm không thấy, cô một chút cũng không thay đổi, càng ngày càng đẹp ra…
Đinh Trường Sinh cười nói.
– Đinh cục trưởng, từ lúc anh rời khỏi Hồ Châu, tôi một mực muốn gặp mặt anh một lần, để nói tiếng cảm tạ, nhưng không có cơ hội, cũng may lần này Trọng bí thư cho đã tạo cho tôi cái cơ hội này, trước mặt anh tôi xin nói lời cảm ơn…
Nói xong, Hà Tình nắm lấy tay Đinh Trường Sinh, cúi đầu xuống chín mươi độ rất nghiêm túc.
– Ai ai… không cần cảm tạ đâu, hiện tại cô đang làm cái gì?
Đinh Trường Sinh hỏi, bởi vì từ lúc ly khai Hồ Châu, bao gồm mấy năm này bận kinh doanh, Đinh Trường Sinh thật đúng không có nhớ tới còn có Hà Tình.
– Ai ui… Trường Sinh cậu chắc là không biết, Hà mỹ nữ hiện tại là tổng giám đốc tập đoàn Hà thị, công ty của tôi dạo này làm ăn không được, sớm đã bị tập đoàn Hà thị của Hà mỹ nữ đoạt lấy cái danh dẫn đầu Hồ Châu rồi.
Một bên Hoa Cẩm Thành giải thích.
– Nào có, Hoa tổng cứ khách sáo.
Hà Tình ngượng ngùng nói.
– Tốt lắm… tốt lắm, tất cả mọi người ngồi đi, chúng ta vừa uống, vừa hàn huyên…
Trọng Hải tại một bên nói.
– À… Trọng bí thư, vừa rồi Tiểu Hạ nói còn có khách mời chưa đến, hay là chúng ta chờ chút đi?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Người này đang trên đường đi đến, chúng ta không cần chờ, cứ ăn trước, thức ăn dọn lên chắc cũng vừa kịp đến đấy…
Trọng Hải nói.
– Đó là ai vậy?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Trường Sinh, tôi phát hiện một vấn đề, trước kia thì không có hiếu kỳ như vậy, như thế nào bây giờ lòng hiếu kỳ lại nặng như vậy a… Ừ… nhưng mà tôi nhìn thấy, thì thật đúng là thích hợp với công tác ở tỉnh kỷ ủy, cái công việc đó, nếu không có lòng hiếu kỳ chú ý đến thì khó mà làm thành…
Trọng Hải nói.
– Bộ em thật muốn đi đến nhận công tác ở tỉnh kỷ ủy à, hay là đi đến bên tổ chức cán bộ tỉnh đi, chúng ta chỗ đó cũng đang thiếu người…
Lương Khả Ý nói.
– Ai, đi nơi nào thì em có thể tự quyết định được sao? Chị làm bên tổ chức cán bộ, quản mũ quan, chị cho em vào nhóm có mũ đặc biệt đi…
Đinh Trường Sinh cười nói.