Phần 147
Còn lại thời gian chỉ là chờ đợi, chờ đợi tin tức của Lý Thiết Cương, trong đêm khuya Đinh Trường Sinh ngồi tại trên cái xích đu mà Tần Chấn Bang đã từng ngồi qua, nhìn trên đỉnh đầu giàn nho trái đã chín mọng, uống một chén trà xanh, thật là thích ý.
Nhưng lúc này bên ngoài tường viện nhảy vào một người, dọa Đinh Trường Sinh giật mình kinh khiếp.
– Uả… là anh sao? Tôi tưởng đạo tặc vào nhà, nhìn trong sân thấy có ánh đèn, chi nên mới vào kiểm tra…
Trần Lục không chút nào lúng túng khó xử nói, nhìn qua thì có lẽ hắn đã nhiều lần nhảy tường vào kiểu như thế này để kiểm tra rồi…
– Như thế nào, gần đây ổn chứ?
Đinh Trường Sinh bảo Trần Lục ngồi xuống, rót chén trà cho hắn.
– Cũng ổn, cảm ơn anh… À… vợ của tôi đã sinh rồi, là con trai… về sau chắc phải phấn đấu nhiều hơn rồi, tôi muốn mua một gian nhà tại Bắc Kinh…
Trần Lục kích động nói nói.
– Ừ… vậy là tốt rồi, còn người bằng hữu kia đang ở đâu?
Đinh Trường Sinh hỏi, hắn nhắc đến An Nhân.
– Hắn ở ngay tại kế bên nhà tôi, chỗ đó vừa vặn có người muốn dọn đi, tôi liền thuê lấy để cho hắn ở, để tôi đi gọi hắn đến đây nhé…
Trần Lục hỏi.
– Thôi đi, để mai a.
Đinh Trường Sinh nói…
Qua một hồi, Đinh Trường Sinh lại hỏi:
– Dạo này anh có gặp Đường Cửu Sơn không?
– Không có thường gặp, bất quá, nhưng lúc nà ông ta rất thưởng thức thức tôi…
– Vậy là tốt rồi, làm tốt lắm, cần gì cứ nói, tôi hy vọng anh có thể sớm ngày thay thế ông ta, sự tình ở ngoài xã hội thì tôi không quản được, cũng không bản lĩnh kia, nếu như anh có thể từng bước một đi lên, cũng coi như là quang tông diệu tổ a.
– Ài… cảm ơn anh đã bồi dưỡng.
– Không phải là tôi bồi dưỡng anh, là tự anh muốn tiến về phía trước, bên ngoài xã hội tuy rằng có khác biệt với chốn quan trường của chúng ta, nhưng lại là cấu kết với nhau, Bắc Kinh không thiếu thái tử gia, anh phải suy nghĩ đến những người này, so với việc đi theo sau cái mông của Đường Cửu Sơn thì phát triển tiến lên nhanh chóng hơn nhiều, nếu cần dùng tiền thì cứ liên hệ với tôi, tôi ở tại Bắc Kinh cũng có công ty, đến lúc đó anh cứ trực tiếp đi đến công ty lấy tiền, nhưng anh phải nhớ kỹ, mỗi một phần tiền này kiếm được cũng phải là nhảy múa trên lưỡi dao, anh không được lừa gạt tôi đấy…
Đinh Trường Sinh ngữ khí trầm thấp, nhưng lộ ra hàn ý, làm Trần Lục có loại cảm giác không rét mà run.
– Anh Đinh… tôi không có dám làm chuyện xằng bậy đâu…
Trần Lục nói.
Đinh Trường Sinh tuy rằng nghĩ đến đường rút ra nước ngoài, nhưng không phải là vĩnh viễn không quay trở về, Trần Lục hắn giấu ở Bắc Kinh một cây đinh, hắn muốn Trần Lục kết giao với đám thái tử môn, mục đích vẫn là vì tương lai sau này của mình, để hắn có thể hộ tống, việc này không thể để cho ngoại nhân biết, mà hắn lại không có nhiều thời gian và tinh lực để mà đi kinh doanh những mối quan hệ này, cho nên thông thạo tại Bắc Kinh, Trần Lục không thể nghi ngờ là thí sinh tốt nhất.
Tuy rằng Trần Lục có xuất phát cấp bậc thấp, nhưng cấp bậc thì có thể tăng lên, hiện tại Trần Lục đang tăng lên cấp bậc, còn nếu muốn nhân nhanh cấp bậc lên, không phải là dùng tiền đổi lấy sao?