Phần 46: Một ngày mới lại bắt đầu
Sau một đêm trằn trọc lăn qua lăn lại ở căn phòng cũ nên ba tôi từng lớn lên. Ngày mới lại tới, tôi lại là Đặng Gia của ngày nào.
✅5H30 AM chuông báo thức kêu vang, T thức dậy ăn bữa sáng do Ông nội t nấu, leo lên xe chạy tới ngồi trường cách 12km…
Tới nơi chào hỏi chú 5 chủ quán Hoa Lan rồi gửi xe ở đó.
Bước vào cổng hít 1 hơi thật sâu cho không khí năm đó tràn lồng ngực.
Như một thói quen định sẵn, t cũng đứng đó ngắm bóng dáng quen trong chiếc sơ mi trắng. Như mọi ngày chắc chắn cô ấy sẽ dắt chiếc xe đi chậm vào nhà xe. Mái tóc thả đung đưa trong gió cùng chiếc áo trắng…
Cảnh này thật quen thuộc, đều đặn 3 năm qua Mỗi lần ngắm cảnh đó tim t như lạc mất 1 nhịp. Mỗi lần cô ấy vào lớp t đều giả bộ nhìn chỗ khác. Nhưng hôm nay tôi nhìn thẳng cô ấy cười nụ cười tươi nhất có thể…
07h00 AM: Vào tiết học, năm 12 này tôi chuyển qua ngồi kế Trúc Quỳnh. Nó vừa vào lớp ngồi chưa ấm chỗ tôi đã quay qua chọc nó:
🍀”Sau này đừng có yêu t đó nha m”
Trúc Quỳnh nhìn tôi bằng ánh mạnh khinh bỉ và nói:
🍀 “Bộ hôm nay G ăn nhầm thứ gì hả”
8h50 am ra chơi bước nhanh ra căn tin tụ tập bạn bè. Trước giờ Huyền My được cái không thích xuất hiện nhiều cùng tôi như Mỹ Linh. Vậy nên quỹ thời gian cho cả 2 chúng tôi dành cho xung quanh là không giới hạn.
9h20 AM… Đang ngủ gục tý trong lớp học thì giật mình tỉnh giấc. Tiếng quạt trần hòa lẫn tiếng cô giáo Thảo vẫn hăng say giảng bài. Trúc Quỳnh ngồi cạnh vẫn chăm chú làm bài. Ngoài sân trường cây phượng già vẫn đứng đó. Tự hỏi không biết 10 năm sau mình sẽ trở thành con người như thế nào nhỉ.
11h45 tiếng chuông tan trường rung lên.
Hôm nay Huyền My không tới trường. Tuần này em ấy cùng ba mẹ đi du lịch Thuỵ Sĩ thuận tiện thăm anh trai cô ấy luôn thể.
Nhàm chán tôi ghé căn tin ăn vội bữa trưa rồi lướt facebook. Thời điểm đó facebook mới du nhập vào Việt Nam, nó như món ăn mới lạ. Từ facebook kết bạn với cô nữ sinh trường HS tên Đan Quỳnh avt là 1 chú mèo lông trắng trông như hồ ly. 2 Đứa thường xuyên nhắn tin qua lại.
“Chiều nay có tiết mà lười quá Gia, đang buồn chán chả biết đi đâu”
“Hay chiều nay lên trường tớ chơi đi. Kế bên có ngôi chùa cổ. Nếu cậu ghé tôi sẽ làm hướng dẫn viên miễn phí cho”
“Ý hay đó mà cậu chắc chứ”
Thế rồi tôi nhanh chóng gọi cho Dũng Khùng, T quân sư hỏi 2 đứa có bận gì không. Chiều này đón mấy người đẹp trường HS lên chơi.
Dũng Khùng thì chả nói gì có gái nó đi. Còn T quân sự bảo tôi:
“Huyền My đâu, m không sợ ẻm biết ẻm buồn à”
“Trời có gì đâu. Nay Huyền My đi qua anh trai nó du lịch châu Âu rồi. Mà t gặp mặt thôi đã tính làm gì đâu”
“Ờ rồi chờ xem”
Ba thằng ngồi quán nước tránh nắng 1 lúc thì 3h tới chỗ hẹn ngồi đợi. Được 1 lúc thấy 2 chiếc xe liberty từ xa chạy tới trên xe là 4 nàng tiên nữ vẫn mặc nguyên đồng phục trường.
Tôi nhận ra Đan Quỳnh rất nhanh, lý do vì sao à? Ờ xinh nhất team chắc cú là Đan Quỳnh rồi.
Mặt baby, tóc cắt 2 tầng trông khá cá tính. Nàng còn mặc nguyên chiếc áo đồng phục. Nàng để mặt mộc không trang điểm vẫn không thể phủ nhận em ấy xinh điên ấy. Vốn đã quen ngắm gái xinh nhưng Nét dịu dàng thơ ngây của cô nữ sinh khiến tôi nhìn nhiều thêm vài lần. Khỏi phải nó thằng T nhìn không rời mắt còn Dũng Khùng chỉ vỗ vai tôi rồi nhỏ giọng: “Duyệt”.
Có lẽ chuyện của chúng tôi chỉ đơn giản là 1 buổi đi chơi bình thường nếu như không có tính háo thắng ngày đó.