Phần 42: T quân sư tội nghiệp
Đang lúc cao trào tôi mặc vội cái quần, cởi trần chạy ra đón nó. Còn bé Huyền My mặc mỗi sơ mi trắng của tôi. Đang chào hỏi thấy T quân sư trợn trừng nhìn đằng sau, quay lại nhìn cả 2 thằng xịt máu mũi. Tóc dài buông xõa, khuôn mặt ủng hồng còn vương dư âm trận chiến, chiếc áo sơ mi trắng che hờ khoe hết đôi chân trắng dài bên dưới.
Ặc, tôi vội che mắt T quân sư và đuổi nó đi. Thằng T sau khi thấy nữ thần trong bộ dạng nó thì bùng nổ miệng cười đắng chát.
Huyền My còn cố tình ngây thơ vô số tội nhìn nó cười hihi:
“Em chào anh T”
“Tao chẳng em gái anh trai gì mày”
T quân sư bực dọc lên xe phóng thẳng dưới ánh mắt ngỡ ngàng của tôi. Còn Huyền My bật cười khúc khích kéo tôi vào làm tiếp công việc giang dở. Đúng là yêu nghiệt, mau nhận lấy 1 gậy của lão Tôn ta…
Sau khi bước qua cái ranh giới đó chúng tôi chính thức bước vào thế giới của nhau sâu và rộng hơn. Lần đầu tiên tới nhà nàng tôi khá choáng. Gia cảnh tôi cũng không tới nỗi tệ.
Ông nội đã về hưu nhưng mỗi tháng các chú, các bác lính cũ của ông mang quân hàm khá cao vẫn thường xuyên tới chơi và nhờ ông tham mưu một số công việc.
Vài lần tôi cũng theo ông đi tới nhà các chú các bác chơi thăm thú này kia nên tầm mắt cũng không tới nỗi quê mùa.
Gia đình Huyền My ở hẳn toà biệt thự trông như lâu đài, 3 mặt đường lại view ngắm sông. Cả biệt phủ chỉ có mỗi nàng ở cùng 1 cô giúp việc – 1 cô làm vườn – 1 quản gia.
Ba mẹ nàng thường xuyên đi vắng, Huyền My có một ông anh hơn nàng 5 tuổi đi du học Thuỵ Sĩ.
Nhìn ảnh chụp kỷ niệm đám cưới bạc – kỷ niệm 25 năm ba mẹ nàng kết hôn thì tôi đã biết nàng giống ai. Mẹ nàng dù ở tuổi ngoài 40 trông chẳng khác gì con gái 18, nàng như bản sao hoàn hảo của mẹ nàng. Đứng cạnh nhau không khéo nhạc mẫu còn chặt đẹp cô cái gái này ấy chứ.
Thú thực sau khi biết gia cảnh Huyền My tôi hơi có ý thối lui. Nhiều anh em đồn đại nhau câu “Sóng gió phủ đời trai, Tương lai nhờ nhà ngoại” còn bản thân tôi hơi khác.
Từ xưa tôi chỉ thích lấy một người vợ bình thường, gia cảnh bình thường, sống một cuộc đời bình thường. Chí ít cũng không quá giàu có vượt quá xa gia cảnh gia đình tôi.
Thú thực không hiểu sao tôi luôn có suy nghĩ đó. Sợ rằng kết hôn với người con gái ở 2 thế giới khác nhau cả 2 sẽ không hòa hợp với quan điểm, suy nghĩ, lối sống. Không phải chuyện ai đúng ai sai. Nhưng từ bé đã lớn lên với cách sống mỗi người vốn dĩ đã khác nhau rồi.
Thấy tôi trầm tư Huyền My lôi chai vang từ hầm rượu lên 2 đứa chạm ly, ừm uống khá ngon thôi chứ tôi chẳng biết nó hãng gì.
Được cất giữ cẩn thận vậy chắc cũng khá đắt. Tôi uống rượu vang chẳng khác gì bò uống philatop vậy.
Thật may Huyền My cũng chả hỏi tôi cảm nhận sao này kia haha.
Và rồi dưới âm thanh du dương phát từ chiếc máy phát nhạc đĩa than cổ điển Huyền My dạy tôi khiêu vũ. Sau vài lần đạp trúng chân nàng thì Huyền My cũng tha cho tôi.
Nàng không tức giận tôi làm bẩn đôi giày hàng hiệu chỉ cười đùa:
“Bạn chồng sau này nên học chút khiêu vũ đi, biết đâu có lúc cần tới. Không biết đâu chàng nào lại mời em nhảy thì sao hihi”