Phần 31: Dàn harem của Phượng Ớt
Ngồi được 1 lúc thì thấy mấy thằng em băng Đạt G xôn xao.
“Mẫn nhi, mẫn nhi kìa anh em” (cách tụi nó thời đó nói lái từ Mỹ Nhân)
Tôi hướng mắt theo thì thấy một rừng hoa đang tiến vào căn tin và Như Quỳnh là đoá hoa đẹp nhất.
Dũng Thiếu Gia húc vai tôi:
“Nay chắc bão anh em ơi, Gia nó tới thăm anh em. Thì mỹ nhân số 1 trường mình cũng tới luôn. Haha”
“Liệu có ẩn tình gì đây”
Việc xuất hiện của Như Quỳnh và đám bạn nàng ấy coi bộ làm xung quanh rạo rực hẳn. Đứa nào đứa nấy thấy ngồi thẳng lưng hẳn lên.
Ở đời nhiều cái nó kỳ lạ, ví dụ như Người đẹp lại thường chơi thân với người đẹp.
Như Quỳnh với không tới nhưng được em nào trong đám bạn hot girl của nàng chấm cũng k tệ.
Phượng Ớt dẫn đầu đoàn mỹ nhân tiến về phía chúng tôi. Con bé này cơ bản khá ngon nhưng đời tư nó loạn. Dũng Khùng phiên bản nữ, chân dài, ăn mặc bạo, tóc tomboy là ấn tượng đầu tiên của tôi về con bé này.
Nó là đứa con gái chơi khá khét, chị đại nắm trùm ở trong lẫn ngoài trường này. Cũng chẳng hiểu nó lân la thế nào mà trở thành bạn thân của Như Quỳnh, cả đám người đẹp trong trưởng đều chơi chung.
“Ngồi đây với mấy anh zai được chứ”
Phượng ớt thông báo câu cho có rồi tiến về phía chúng tôi. Khỏi nói mấy thằng em trong nhóm đã tự giác dãn ra 1 khoảng ghế trống xung quanh.
Phượng ớt chả thèm nhìn ai ngồi vào 1 ghế trống cố tình để ghế sát tôi cho Như Quỳnh vào.
Tôi thấy là lạ nhưng chả nghĩ gì nhiều. Cũng lâu quá rồi tôi mới ngồi sát Như Quỳnh như vậy. Mùi thơm nhẹ nhàng đâu đó bay vào cánh mũi tôi. Nhìn gần khuôn mặt thiên thần đã từng khiến tôi chấp nhận chết vì nàng khiến trong lòng cảm xúc có xíu ngổn ngang.
“Chào Gia, lâu quá” Nàng mỉm cười ngượng ngùng.
“Hihi, Như Quỳnh đợt này cũng có ra đây ngồi à”
“Ừ nè, trong lớp bí bách quá. Phượng rủ tớ đi chung”
“Ừ” Tôi ừ qua loa kết thúc cuộc trò chuyện.
Giờ nghỉ giải lao giữa buổi kéo dài tận 20 phút. Đám học sinh mua đồ cũng nhiều hơn, ở trường này chả ai lạ gì Như Quỳnh và tôi, và cái mối duyên giữa 2 đứa chúng tôi.
Bởi vậy nên thấy nay 2 chúng tôi ngồi cạnh nhau chuyện trò vui vẻ. Ai vô tình đi qua cũng nhìn lại hóng hớt thêm vài giây.
Chúng tôi cứ thể ngồi tới hết giờ giải lao chờ chuông trường vang lên. Cả buổi chủ yếu xem Dũng Khùng và Mỹ Phượng múa võ mồm. Hai đứa nó cứ gặp nhau là cãi nhau chí choé, bao lời tục tĩu láo lếu nhất bắn ra cả.
Tất nhiên chả ai dám ý kiến, họa may giáo viên có đi qua cũng vờ như không nghe thấy hai đứa sát thần này nói chuyện.
Như Quỳnh thì hỏi tôi mấy vấn đề bâng quơ, đã lâu lắm tôi không còn liên lạc với nàng.
Mặc dù ngoài mặt tỏ ra bình tĩnh nhưng trong lòng tôi dậy sóng. Chuyện tình cảm đâu phải nói là quên ngay được.
Tôi lén lén quay qua nhìn nàng, bất chợt nàng cũng đang nhìn chằm chằm tôi. Khoảnh khắc 2 ánh mắt chạm nhau tôi biết dù thế nào tôi vẫn thua. Thật may Như Quỳnh có người yêu rồi. Trong lòng tự hỏi nếu cô ấy cần tôi giúp đỡ việc gì tôi sẽ đồng ý chứ? Làm, sẽ làm hết mình là câu trả lời chắc chắn.
Thế rồi như thấy gì Mỹ Phượng kéo Như Quỳnh vào trước.
“Quỳnh vào trước nhé. Hẹn gặp lại Gia sau nha”
“Ừ”
“Quái lạ. Sao nay con Quỳnh nó khách sáo thế nhỉ” Toàn Chim lợn lên tiếng.
“Chắc thấy Gia có bồ nên hối hận chứ con mẹ gì” Dũng Thiếu Gia giọng chắc nịch.
Mấy thằng đực rựa chúng tôi ngồi ba xàm thêm lúc rồi thanh toán vào trường.
Rồi 1 buổi học dài lại trôi qua, trên con đường quen tôi lại đón Mỹ Linh về trên chiếc xe màu xanh. Hôm nay nàng có vẻ hơi tâm trạng vào tới cổng cũng đi thẳng chẳng chào hỏi dặn dò tôi như mọi ngày. Tôi cũng hơi mệt nên cũng chẳng để tâm.