Phần 23: Tâm sự của Cô giáo Thảo
Và một ngày mới lại bắt đầu, như mọi ngày khoác nhẹ tấm áo, vơ vội vàng cặp sách chỉ để độc mỗi cuốn vở. Tôi lên con xe phóng tới trường.
Tháng giêng tiết trời hãy còn se lạnh, sáng sớm đường còn sương mù giăng kín. Từng đoàn học sinh í ới gọi nhau tới trường.
Tôi vẫn là một học sinh chăm ngoan – à có thể là không quá ngoan lắm.
Là lớp phó học tập lại đảm nhiệm việc chữa toán nhưng kết quả thi của tôi ngày càng sa sút. Sau tiết học Cô giáo Thảo hẹn tôi gặp riêng.
“Gia! Cô nghĩ em nên tập trung học hành hơn dù sao ở độ tuổi của em học hành vẫn là mục tiêu số 1”
“Em nên tránh xa với đám bạn xấu đi. Có thể chơi 1 vài thời điểm nhưng không thể làm ảnh hưởng tới kết quả học tập được”
“Nói cô nghe có khó khăn gì cô sẽ giúp đỡ em hết mực”
Vẫn nhẹ nhàng như thế, giọng cô giáo thảo như rót vào tai tôi. Dù những lời cô nói nội dung có phần gay gắt nhưng qua ánh mặt lo lắng hiện lên trên khuôn mặt xinh đẹp có phần non nớt của cô ai vô tình nhìn thấy chắc sẽ cảm nhận giống tôi.
Như cô người yêu bé nhỏ đang dặn dò bạn trai.
À tất nhiên tôi chẳng phải bạn trai cổ. Nhưng không thể để một ng đẹp như vậy buồn phiền nên tôi dạ vâng, hứa hẹn cho cô giáo vui rồi ra về.
Cô giáo Thảo là người như thế, đối với bất cứ ai cô cũng nhẹ nhàng quan tâm lo lắng như vậy. Nhớ cái lần tôi đánh nhau với băng Văn Dê năm trước. Khi nghe tin cô tức tốc chạy tới sờ nắn khắp người tôi xem có bị thương chỗ nào không. Nhìn cô cuống cuồng như sắp khóc tới nơi tôi chỉ biết cười. Chắc các cụ nhà tôi gánh còng lưng, đôi lúc ngồi nghĩ về những lần chơi dại không biết sao tôi còn sống tới tận bây giờ.
Ngày hôm nay cũng như mọi ngày, giờ ra chơi tôi lại ra căn tin trường tụ tập với đám bạn. Bước qua đám trúc tôi đã thấy chị Bạch Lan đang ngồi trên bàn làm việc chăm chú nhìn màn hình máy tính. Trong bộ sườn xám, gọng kính đeo lên sống mũi cảm giác như nàng không nhuốm khói lửa nhân gian. Thấy Tôi Bạch Lan gật đầu mỉm cười, gương mặt chị lộ rõ vẻ mệt mỏi.
Đợt này chị không thường xuyên có mặt ở căn tin có vẻ chị đang vướng vào công việc nào đó cần giải quyết gấp.
Sau cái buổi chiều hôm đó thì chúng tôi lại trở về như xưa. Nếu không có vết sẹo nhỏ chị cắn lên vai tôi lúc đó có lẽ tôi nghĩ mọi chuyện chỉ là trong cơn say tưởng tượng ra.
Đợt này sắp tới lễ kỷ niệm 26/3 trường tôi có tổ chức hội trại cùng với đó là cuộc thi duyên dáng nữ sinh, 40 nữ sinh xinh đẹp duyên dáng nhất của các lớp bước vào vòng so tài gồm: Tài năng – trang phục dạ hội – ứng xử.
Chủ đề này được thảo luận khắp mọi nơi không chỉ mỗi trong trường tôi mà các trường lân cận cũng chú ý tới. Trường H nổi danh gái xinh khu vực mạn dưới, thì trường T từ xưa giờ luôn là nơi hội tụ gái xinh của vùng mạn trên thành phố.
Mỗi thí sinh đều là nàng thơ của biết bao chàng trai. Lại đại diện cho bộ mặt lớp nên các thanh niên combat nhau cực căng khắp mọi diễn đàn. Và 3 thí sinh được mọi người đồn đoán dành vương miện nhiều nhất là Như Quỳnh 11A1 chắc không phải kể thêm Bạch Nguyệt Quang của tôi luôn on top rồi.
Nhân vật được đồn đoán đoạt vương miện tiếp theo là Mỹ Linh lớp chuyên văn 10A5. Em này mới lên năm nay tôi chưa có cơ hội diện kiến nhưng danh tiếng cũng đủ đọ với mấy chị thì chắc là thứ dữ à nha.
Và Bảo Linh 12A1 người đẹp này là máy bay của thằng Duy Phong. Thằng bạn này của tôi cũng không quá đẹp trai (ít nhất là thua tôi hehe) chỉ nhìn to con và giàu – giàu vkl luôn…
Thế mà từ cấp 2 tới cấp 3 đều quen những em hot nhất trường.