Phần 27: Bữa tiệc
Đặng Gia bất giác bật cười, xe cũng chạy tới khu HS Quỳnh Anh xuất hiện trước mặt.
Quỳnh Anh ăn mặc khá đơn giản, quần jean ngắn khoe đôi chân dài miên man, áo crop top để lộ vòng eo cùng chiếc rốn đính đá quyến rũ, khoác ngoài chiếc áo jean. Trông nàng ta slay như nữ idol kpop trên ITV vậy đó.
Đặng Gia đội chiếc mũ Fullface còn Quỳnh Anh ngồi sau đội mũ lưỡi trai. Nàng bảo khu này cứ thoải mái từ đây lên thị trấn nàng bao đc tất.
Chạy tầm 15p thì cả 2 dừng ở trước một quán nhậu 2 tầng lầu không gian khá rộng rãi.
Có 1 đám nam nữ được xếp bàn ngồi ra phía vỉa hè hóng gió tám chuyện có vẻ là người quen chủ quán.
Quỳnh Anh nhanh nhảu chào mọi người rồi giới thiệu bạn trai. Đám chị em lên tiếng trêu chọc nàng.
Đặng Gia cũng chẳng ngại ngùng mỉm cười chào mọi người rồi kéo ghế gần Quỳnh Anh nhất ngồi xuống.
“Bóc” Những lon Hà Nội được khui lên đám con gái trêu chọc.
“Vào 3 ra 7. Đi trễ chào bàn 3 lon đi nào anh đẹp trai hihi”
“Thôi anh ấy còn phải chạy xe về tận khu V, chào bàn 1 lon đc rồi”
“Haha, xem bênh người yêu dữ chưa kìa. Xa thế tối ở lại cùng Quỳnh Anh nhà em càng tốt đúng không hihi”
Nghe câu đó thanh niên ngồi đối diện mặt lại càng đen lại.
Quỳnh Anh cũng khui 1 lon rồi mọi người nâng ly. Cả đám uống tùy tâm còn bọn họ uống 100%. Lúc chạm lon soi kỹ ánh mắt đối diện thấy kỳ kỳ Quỳnh Anh liền húc vai Đặng Gia nói nhỏ.
“Đây là anh T ảnh làm công an khu vực S. Bạn của anh con chú em anh B áo vàng kia”
Đặng Gia nhìn theo ánh mắt nàng thấy ông anh nhìn hắn mỉm cười thân thiện.
Ngồi 1 lúc thì anh chủ quán ra ngồi chung. Lão tên Bách lớn hơn nhóm này 5 – 7 tuổi người nhà của Quỳnh Anh.
Còn bên kia là anh Chiến, thằng em Quý 2 ảnh là trùm khu vực HS này.
“Bạn trai em, mai mốt có gì mấy anh giúp đỡ nhé”
Quỳnh Anh vừa cụng bia vừa nói với 2 ông anh.
“Haha, em rể cứ yên tâm. Lên đây báo danh không ai đụng tới em”
“Mà em rể làm nghề gì sao anh thấy chú cứ quen quen như gặp ở đâu nhỉ”
“Dạ, em vừa tốt nghiệp năm trước hiện đang ở nhà. Em mời mấy anh lon nhé”
2 anh em vui vẻ chạm lon. So với đám công tử kia lão Bách có vẻ từng trải hơn.
“Em rể ở khu V chắc có nghe danh Dũng Khùng nhỉ. Tay đó chơi được ấy, nó với anh cũng có quen biết”
“Dạ, bọn em học chung khóa cũng có biết nhau anh ạ”
“Ừ mà chú em nãy bảo chú em tên gì Gia ấy nhỉ”
“Dạ, em Đặng Gia anh ạ”
“Gì? Đặng Gia?” Giọng lão D hơi lớn khiến cả đám quay lại nhìn. Biết mình thất thố lão Bách cười giả lả.
Tiến tới khoác vai Đặng Gia:
“Tưởng ai hóa ra người quen. Haha nãy chú mời a giờ anh mời chú lon nhé. Người nhà nhau cả”
“Thằng An, mời anh Đặng Gia đây lon đi. Lầm lì gì”
Thằng An nãy giờ khá có địch ý với Đặng Gia tưởng đâu lão Bách ra mặt đè tình địch giúp nó ai ngờ.
Bị lão Bách quát nó không tình nguyện rót lon bia đưa lên:
“Mời…” Cu em đang phân vân nên xưng hô ra sao cho ổn Thì Đặng Gia đã lên tiếng.
“2 Mình chả chênh tuổi nhau nhiều gọi bạn đi cho dễ gần”
“Này là An, thằng em của anh. Nó còn nhỏ dại có gì em trai bỏ qua nhé. Toàn người nhà không”
Cả đám khá tò mò vì thái độ lão Bách quay ngoắt 180 độ với Đặng Gia. Cảm đám nhậu nhẹt 1 lúc thì Quỳnh Anh xin phép rồi cả 2 ra về.