Phần 15: Đêm ma quái trong biệt thự ma
Không khí bên trong im lìm đáng sợ đợt gió từ đâu bất chợt thổi về khiến Dũng Khùng lạnh run người.
“Đm sao trong đây còn lạnh hơn cả bên ngoài mặt sông. T nổi hết da gà rồi m ơi”
Dũng Khùng lên tiếng trước.
Đặng Gia chẳng nói gì tìm kiếm cửa ngách rồi tra chìa khóa lão chủ quán đưa, đẩy cửa bước vào. Dũng Khùng cũng đi theo phía sau. Thằng cha này đâm chém đối mặt đao kiếm chẳng sợ nhưng lại được cái sợ ma.
“Các tỷ tỷ xinh đẹp ơi, 2 anh em tui có việc vào đây theo lời cô chủ mấy chị dặn. Mấy chị đẹp sống khôn thác thiêng đừng nhảy ra dọa anh em tui”
Dũng Khùng vừa đi vừa lẩm bẩm trong miệng.
“Hihihi”
Tiếng cười khẽ từ đâu vọng lại khiến Dũng Khùng điếng người.
“M nghe gì không”
“Gió thổi qua tán cây đấy. M đừng ồn ào” Đặng Gia lên tiếng trấn an.
“Hớ hớ hớ hớ”
“Mẹ gió cái lồn má. Lại nữa kìa, ăn l rồi m ơi”
Dũng Khùng la thất thanh.
Đặng Gia mặc kệ như không nghe thấy đẩy cửa đi vào đi 1 mạch lên sân thượng. Trên đây gió thổi mạnh, từng đợt gió lớn từ sông dội vào mang theo hơi nước khiến đêm đông như lạnh hơn.
“Nhớ năm cấp 2 cả đám đi rình bắt ma ban đêm không. Cái lần con Linh Đan khóc ngất ấy”
“Ừ”
“Mẹ lần đó mình m chạy trước leo lên lầu 3 t mới chạy theo chứ sợ muốn xỉu m”
Dũng Khùng bắt đầu kể chuyện xàm cho bớt sợ.
“Nếu chết đi khiến linh hồn có thể mạnh hơn người thì người ta đua nhau đi chết rồi. M đừng tự dọa mình”
Đặng Gia đứng im rồi lên tiếng.
Nhìn căn đình vọng nguyệt gồm 2 tầng mái ngói kiểu Hoa, được bài trí gọn gàng, cùng những cái cây dù lâu không được chăm bẵm cũng thấy rõ được khiếu thẩm mỹ của chủ nhân nơi đây cao thế nào.
Không gian của tầng trên cùng trông như một thế giới cổ trang thu nhỏ. Dù đã bị đám côn đồ ngày đó đập phá trong lúc tìm kiếm vật gì đó nhưng vẫn nhìn ra được khung cảnh ngày đó.
Có đình vọng nguyệt có hòn non bộ cùng thác nước nhỏ.
Đứng từ đây phóng tầm mắt ra xa nhìn rõ những ánh đèn xe lâu lâu phóng vụt qua đường lớn. Khu bờ sông năm nào Đặng Gia cùng Bạch Lan đi dạo sau khi Đặng Gia bắt gặp Tiểu Mai bị bỏ thuốc hiện ra trong tầm mắt.
Tiến vào trong đình, nơi hằng đêm Bạch Lan ngồi thưởng trà. Đặng Gia đẩy chiếc ghế đá sang bên cạnh một chiếc lỗ khá lớn nằm giữa viên gạch hiện ra. Nhìn chiếc chìa khóa lớn cầm trong tay hắn ta đưa vào 1 tiếng cạch vang khẽ chiếc chìa khóa mắc kẹt vào tầng gạch kéo thế nào cũng không nhúc nhích.
Cầm bức tranh ra soi điện thoại nghiên cứu. Ghế đá vẽ hình chìa khóa, bàn trà bằng đá khối ghi số 3.
Đặng Gia cùng Dũng Khùng 2 đứa ra sức xoay chiếc bàn trà bằng đá khối sau 3 vòng thì có tiếng vang chỗ ghế đã nãy tra chìa khóa.
Đặng Gia tiến tới thấy chiếc chìa khóa lún sâu vào chỉ còn lòi mỗi chiếc đuôi hình tròn ra ngoài. Nắm lấy khéo mạnh 1 chiếc hộp sắt cũng lên theo.
Bên trong 1 chiếc hộp gỗ hình chữ nhật có chiều dài gần 2 gang tay người lớn. Biết tìm được thứ mình cần Đặng Gia đẩy ghế đá về chỗ cũ.