Phần 244
“Hắt xì!”
Lúc này Tống Thanh Thư nhịn không được xoa xoa cái mũi.
Ca Bích một mặt lo lắng cầm áo choàng phủ thêm cho hắn:
– Trong thiên lao âm lãnh ẩm ướt, thúc thúc coi chừng nhiễm phải phong hàn.
Tống Thanh Thư cười nói:
– Tẩu tẩu cũng biết thân thể của đệ rất tốt mà, nóng lạnh bất xâm, vừa rồi bị hắt xì, đoán chừng là có kẻ trong bóng tối nhắc đến đệ mà thôi.
Vừa nói xong thì hắn liền ôm nàng vuốt ve trước bộ ngực sung mãn của nàng, Ca Bích hơi đỏ mặt, nổi giận nện hắn.
– Um… trên đời này có thúc thúc nào mà luôn luôn muốn chiếm tiện nghi của tẩu tẩu chứ.
– Bởi vì cái cảm giác chiếm tiện nghi tẩu tẩu này quá mỹ diệu a.
Tống Thanh Thư ôm nàng, một câu hai ý nghĩa nói.
– Ta sợ thúc thúc rồi…
Ca Bích đỏ mặt đem hắn đẩy ra…
– Ta lần này tới là có việc chính sự muốn tìm thúc thúc.
– Vì sự tình của Thường Thắng Vương?
Tống Thanh Thư như có điều suy nghĩ.
Ca Bích trong mắt lóe lên kinh ngạc, gật đầu:
– Đúng vậy…
Tống Thanh Thư âm thầm bật cười, đôi tỷ muội này thật đúng là tâm hữu linh tê, lần lượt đến đây thay cho huynh đệ đồng phụ dị mẫu cầu tình:
– Vì sao tẩu tẩu lại xin tha cho Thường Thắng Vương?
Ca Bích thăm thẳm thở dài:
– Tuy chúng ta không thân mật như là huynh muội một nhà, nhưng hoàng huynh cũng chỉ còn một vị đệ đệ này, huyết mạch của phụ hoàng vốn là đơn bạc, chỉ có vài nam nhân này, bây giờ Ngụy Vương đã chết, chỉ còn có Thường Thắng Vương, nếu Thường Thắng Vương phải chết đi, thì chỉ còn lại một mình hoàng huynh cô đơn. Hoàng huynh bây giờ đang nổi nóng, chờ về sau khi cơn tức giận tiêu tan, chắc chắn là sẽ hối hận về cái chuyện này, ta là thân muội muội, nên phải nghĩ đến biện pháp thay cho hoàng huynh mà lo lắng…
Tống Thanh Thư suy nghĩ, nếu như nàng biết Hoàn Nhan Đản sở dĩ đối phó Hoàn Nhan Nguyên dạng này, là vì muốn danh chính ngôn thuận để chiếm lấy đệ tức (em dâu), cũng không biết nàng sẽ có phản ứng gì.
Bất quá những chuyện ám đấu này trong hoàng cung không cần thiết nói với Ca Bích tâm linh thuần khiết, nên Tống Thanh Thư đáp:
– Thực ra vừa rồi Bình nhi cũng tới tìm đệ, mục đích cũng giống như tẩu tẩu vậy?
– Thúc thúc đã đáp ứng nàng?
Ca Bích thần sắc vui vẻ.
Tống Thanh Thư lắc đầu:
– Không, chuyện này liên lụy quá lớn, nếu không cẩn thận thì dễ dàng dẫn lửa thiêu thân. Bất quá nếu tẩu tẩu đã mở miệng, thì đệ sẽ không làm khó Hoàn Nhan Nguyên, sự tình này đệ sẽ theo lẽ công bằng làm, sẽ không để cho người vu oan giá họa oan uổng cho Thường Thắng Vương.
Ca Bích cũng biết được chuyện này khó làm, xử lý Thường Thắng Vương rõ ràng là ý tứ của hoàng thượng, Tống Thanh Thư nếu đáp ứng thì sẽ tiếp nhận áp lực cùng mạo hiểm phi thường lớn, mà hắn thì dù sao lại không phải chân chính là Đường Quát Biện, thế mà cũng nguyện ý vì nàng bốc lên mạo hiểm dạng này, Ca Bích trong lúc nhất thời, không kìm lòng được đầu nhập vào trong ngực hắn:
– Thúc thúc thật tốt!
Ôm thân thể mềm mại mềm mại của nàng, hắn cũng khó mà kềm lòng, mỹ phu nhân thâm tình làm cho Tống Thiên Thư thập phần cảm động, hắn hôn lên đôi mắt, trán, vành tai, cổ của nàng, lúc miệng đưa đến trên bờ môi mê người kia, hôn lên nhẹ nhàng thật sâu, hai người cơ hồ quên đi nụ hôn đang cùng một chỗ, thông qua nước bọt trong miệng trao đổi, tình cảm của hai người đã lấy thêm được chất thăng hoa!
Từ trong ngực cảm thụ được lửa nóng thân thể thành thục Ca Bích, trước ngực cũng rõ ràng cảm nhận được một đôi bầu vú mềm mại đầy đặn đè ép lên chính mình, mùi thơm nhàn nhạt tươi mát của cơ thể thục phụ bay vào trong lỗ mũi của hắn, phảng phất sinh ra sức hấp dẫn chí mạng làm cho hắn muốn ngừng mà không được.
Ma trảo của Tống Thiên Thư đã đưa tới bên trong cái váy đi đến cặp đùi trắng nõn của nàng, thỉnh thoảng đụng chạm đến chỗ thần bí của nữ nhân!
– Thúc thúc… đừng…
Ca Bích mới chỉ nói đến một nửa thì đã bị Tống Thiên Thư dùng sức lại lần nữa hôn lên miệng nàng.
Thời gian dần qua, nàng có cảm giác chính mình có chút đầu váng mắt hoa, có chút say mê khi hắn hôn môi, cảm giác tê tê dại dại khi hai đầu lưỡi quấn quýt với nhau hình như có dòng điện tại trên thân thể của mình chảy qua, làm cho thân thể thành thục của nàng nhẹ nhàng run rẩy.
Từ bên trong cái miệng anh đào ngừng phát ra âm thanh kiều doãn:
– Um… um…
Đồng thời, một loại dục hỏa làm cho nàng không cách nào khống chế tại trong nội tâm của nàng sinh ra vòng xoáy kịch liệt! Cái miệng bị hôn mút, Ca Bích hai tay chống đẩy trên ngực hắn, Tống Thiên Thư không quan tâm, bàn tay vuốt ve trên đùi nàng đã duỗi vào bên trong cái tiểu nội khố, ngón tay lách đến cửa miệng âm động nàng, bên trong cái kia đã róc rách nước chảy, cửa miệng âm động được ngón tay hắn mở ra, lúc này mật huyệt kiều nộn lúc này mới rỉ ra đấy, lại càng làm cho Tống Thiên Thư trong nội tâm càng là dục hỏa đốt người! Hắn tại bên tai nàng nhỏ giọng nói ra:
– Đêm nay lưu lại theo giúp đệ đi… chỗ đó cũng… ướt rồi…
– Không… được…
Ca Bích chợt giật mình như bị kim châm, trong nháy mắt liền tỉnh táo lại giãy giụa thoát ra tránh qua một bên, vội giải thích nói…
– Lúc ta tiến vào đây thì có nhiều người nh trông thấy, nếu ở lại chỗ này qua đêm, thì về sau tại trong kinh thành làm sao ngẩng đầu nhìn người? Chờ… chờ… đệ hồi phủ, đệ muốn như thế nào thì ta cũng… chiều theo ý của đệ…
Tống Thanh Thư biết nàng da mặt mỏng, chắc chắn sẽ không đáp ứng, nói như vậy chẳng qua là vì trêu chọc nàng, nên đành nói:
– Vậy liền một lời đã định, đệ muốn như thế nào thì tẩu tẩu cũng chiều theo hết tất cả?
– Ừm…
Ca Bích vừa chỉnh lại y phục, vừa thấp giọng nói…
– Ta về trước đây…
Nói xong cũng không đợi hắn đáp ứng, nàng liền đi nhanh như là chạy trốn.
Tống Thanh Thư cũng không có gì, chỉ là khổ ở bên ngoài mấy tên cai tù mong mỏi trông mong lại được nhìn ngắm nàng, vốn nghĩ lúc nàng quay ra thì cùng đệ nhất mỹ nhân Kim Quốc trò chuyện vài câu, thưởng thức thêm một chút mỹ mạo của nàng, nào ngờ nàng từ trong phòng của Đường Quát Biện sau khi ra ngoài không có chút nào có ý dừng lại, nhìn theo bóng hình xinh đẹp của nàng rất nhanh biến mất, mấy tên cai tù không khỏi thất vọng mất mát.
Chính trong lúc tâm tình hạ thấp, đột nhiên một tên lại kinh hô lên:
– Là mắt của ta hoa lên hay sao a? Tại sao lại tới một nữ nhân tuyệt sắc hại nước hại dân nữa chứ?