Phần 229
Sau khi cởi sạch vải vóc trên người của hoàng hậu Bùi Mạn, Tống Thanh Thư dùng sức nắm bắt bầu vú nàng, một miệng ngậm lấy đầu núm vú nhỏ hồng phấn, thỉnh thoảng lại dùng răng nhẹ nhàng mà nhay lấy…
– Um…
Một làn tê dại nhiệt lưu theo bầu vú của nàng hướng toàn thân phát ra, Hoàng hậu Bùi Mạn yết hầu phát ra tiếng rên yêu kiều mơ hồ bị đè nén, linh lung hai đầu núm vú kiều diễm ướt át của nàng đã bị đỏ ửng, dưới sự lão luyện của Tống Thanh Thư mút vào nghiền nát rõ ràng đã phồng lớn lên, cao cao nhô đầu lên vừa đỉnh lại vừa cứng, hắn cũng trông thấy trên da thịt kiều nộn trắng nõn của nàng đã tích hiện đầy diễm sắc phấn hồng, không để lâu, hắn dùng tay kia vươn hướng xuống khu vực tam giác mê người kia, theo cái gò mu mềm mại hơi gồ lên nhẹ áp văn vê vỗ, để ngón tay xâm nhập đến hai mép ngoài âm hộ kiều nhuyễn trơn mềm, ngẫu nhiên dùng đầu ngón tay sờ chút trên viên trân châu đài hoa kiều nộn mẫn cảm…
Chung quanh cái âm hộ của hoàng hậu Bùi Mạn đã ướt đẫm dinh dính thành một mảng lớn rồi, ngón trỏ của Tống Thanh Thư cứ đúng chỗ tại ngoài trên đỉnh viên trân châu đài hoa kia vân vê khuấy động, âm hạch của nàng bởi vì hưng phấn kịch liệt m trướng đại dựng đứng lên, âm hạch giờ đã thô sáp cơ hồ cùng với độ săn cứng của đầu vú không sai biệt lắm.
Hoàng hậu Bùi Mạn chỗ tư ẩn đã đầy đủ ẩm ướt, hắn không chần chừ thêm, dùng tay dẫn dắt đến cây côn thịt cứng rắn như sắt chống đỡ tại cửa âm động ướt đẫm của nàng, quy đầu nhét vào bên trong hang động phản phục xay nghiền lấy, hoàng hậu Bùi Mạn tạu nơi đó trải qua ngọt ngào thoải mái, khoái cảm nhanh chóng từ trong âm động truyền hướng toàn thân phát ra ra, hai bầu vú kịch liệt phập phồng, tiếng thở gấp càng ngày càng thô trọng, theo quy đầu thô ta của Tống Thanh Thư thọc xoáy, từ trong hang động ngập nước của nàng phát ra âm thanh “ọp… ọp…” lầy lội.
– Ai ui… ai… ui…
Hoàng hậu Bùi Mạn răng cắn môi dưới, cau mày đôi bàn tay trắng như phấn nắm chặt, bây giờ Tống thanh có chút điên cuồng dùng côn thịt nhập khẩu đến tận gốc rễ, nàng rõ ràng cảm giác được cái quy đầu cực đại kia liều mình chui thật sâu vào bên trong âm động làm giảm bớt dục hỏa của nàng đồng thời làm cho nàng có chút sợ hãi…
– Ui… nhẹ một chút… ừ… a…
Tống Thanh Thư hơi thả chậm tốc độ, toàn bộ quy đầu đã thuận lợi thật sâu tiến vào trong cơ thể của nàng, hoàng hậu Bùi Mạn cảm thấy vật kia có chút nóng hổi khi cạm đến hoa tâm của nàng, cái cảm giác một sự hợp thể làm một làm tang cho nàng khoái cảm kịch liệt.
Hắn bắt đầu chậm chạp có tiết tấu đẩy cây côn thịt ra ra vào vào, mỗi lần rút ra lúc tiến vào so với lần trước hơi dùng sức nhiều hơn một chút, Hoàng hậu Bùi Mạn cũng cảm thấy bên trong âm động mình đầy trướng phong phú, bởi vì côn thịt của Tống Thanh Thư to lớn, cho nên vách tường hành lang mật huyệt của nàng chăm chú bao vây lại cây côn thịt của hắn, có thể nói là một khe hở cũng đều không có.
Một lúc lâu dưới động tác của Tống Thanh Thư liên tục không ngừng đút vào, rút ra, kích tình hoàng hậu Bùi Mạn rất nhanh lâm vào phóng đãng dâm loạn, hạ thể cứ muốn hẩy lên nghênh đón phối hợp với động tác của Tống Thanh Thư, tiếng rên rỉ vui sướng càng vang lên, càng rên càng càng dài, dần dần cũng biến thành liên tục không ngừng duyên dáng gọi to lay động…
Tống Thanh Thư cúi xuống, đem thân hình cường kiện hoàn toàn trấn áp trên thân thể trắng nõn hoàng hậu Bùi Mạn, hai tay nắm lấy hai bầu vú trơn trượt nhẵn nhụi, đồng thời mở ra miệng đối với bờ môi của nàng, đầu lưỡi duỗi vào bên trong khoang miệng một hồi hồ loạn mút.
Hoàng hậu Bùi Mạn từ trong mật huyệt âm dịch bị bị cây côn thịt chen chúc trào ra, chảy dính theo từ gốc bắp đùi hướng nhễu xuống dưới, trên cái ga giường bị chất lỏng làm loang lổ những vết đốm loang, ánh mắt của nàng bắt đầu tán loạn, nhan sắc hai gò má càng thêm đỏ lên, hai tay giữ chặt Tống Thanh Thư, những đầu móng tay dài ức chế không nổi mãnh liệt khoái cảm, cào lấy trên cánh tay của hắn tạo ra vài lằn rướm máu.
Tống Thanh Thư cũng thoải mái sướng khoái không tả được, vách tường hành lang mật huyệt của nàng bắt đầu co chặt, hắn càng nhanh hơn tốc độ kéo ra đưa vào, theo tiếng thở dốc đục ngầu của hắn, nồng đậm âm tinh của hoàng hậu Bùi Mạn sâu trong hoa tâm, nương theo lấy dương vật tại trong hành lang mật huyệt một lần lại một lần đột nhiên sống động nhúc nhích muốn phun ra rồi…
– Á… a… lão thiên… không được… rồi… á…
Theo Hoàng hậu Bùi Mạn một tiếng kéo dài thét lên, nàng cảm thấy trong nháy mắt mê muội, ý thức mơ hồ, một làn chất lỏng âm tinh theo ở chỗ sâu trong tuôn ra, một loại sóng triều ấm áp liền liền theo từ hoa tâm chảy về phía toàn thân, tràn ngập cả thân người, ngay sau đó m vách thịt non một hồi co rút, viên trân châu đài hoa nhô lên cũng run rẩy theo…
Hoàng hậu Bùi Mạn cao triều vô hạn sảng khoái, Tống Thanh Thư nhìn qua nàng đang nằm dưới háng bị mình chinh phục, trên mặt hắn hiện lên vẻ dâm tà đắc ý.
Một mực sống trong an nhàn sung sướng, hoàng hậu Bùi Mạn tâm cao khí ngạo bình thường sớm thành thói quen được quý trọng sủng ái, mà bây giờ đối mặt trên người tên nam nhân này cuồng loạn dã man xâm chiếm, lại làm cho nàng tại xấu hổ, lại cảm thấy một loại cảm giác thỏa mãn bị chinh phục.
Còn Tống Thanh Thư không chỉ hưởng thụ lấy khoái cảm nguyên thủy, tại trong lòng càng lấy được thỏa mãn cực đại khi dưới thân mình là một hoàng hậu cao quý đang bị mình chà đạp lại phát ra rên rỉ sung sướng, vì vậy hắn lại càng thêm phục vụ quên mình…
Duy trì liên tục lấy côn thịt tại trong âm động nàng tần suất đút vào cùng với lực đạo, Tống Thanh Thư thở phì phò như một con mãnh trâu đang canh tác trên cánh đồng…
Hoàng hậu Bùi Mạn đột nhiên cảm thấy phía trên Tống Thanh Thư đột nhiên có động tác tốc độ nhanh hơn rất nhiều, tần suất cũng không gián đoạn, từ trong miệng hắn cũng phát ra tiếng kêu khàn khàn, nàng thoáng cái cũng không chịu nổi, cao trào vừa mới trôi qua, thân thể mềm mại vô lực vừa mới thích ứng một chút thì lại bỗng thấy côn thịt của hắn rất nhanh co rúm đút vào rút ra, rất nhanh nàng cảm thấy các tiếp xúc ma sát bên trong âm động lại sinh ra nhiệt lượng…
Tống Thanh Thư động tác càng lúc càng lớn, tần suất cũng càng lúc càng nhanh, cái loại này mỗi lúc lại mỗi tê dại mãnh liệt từ bên trong mật huyệt, hoàng hậu Bùi Mạn nàng cảm thấy tựa như cây côn thịt của hắn còn đang không ngừng thêm thô cứng, thậm chí bên trong vách thành thịt non âm động đều nhanh bị chống đỡ tựa như bị nong ra rồi, cơn tê dại hiện tại giống như trước đây, theo hoa tâm của nàng nhanh chóng phát tán ra toàn thân…
Hoàng hậu Bùi Mạn trong quá trình nhẫn nại chỉ là thấp giọng rên rỉ, không muốn làm cho Tống Thanh Thư nhìn ra thân thể của mình tình huống chân thật, tựa hồ là vì muốn giữ lại một ít mặt mũi, nhưng sự nhẫn nại của nàng chỉ vẻn vẹn không có bao lâu, rốt cục vẫn phải vô pháp chống đỡ cây côn thịt Tống Thanh Thư đánh sâu vào thân thể của mình, sinh ra phản ứng cường đại, tại trong một hồi tê dại sướng khoái phản kích về sau, phòng tuyến của nàng vẫn đã bị xông qua rồi…
– Á… ui… bản cung lại… không chịu được… ui… cho ta nhanh lên…
Tiếng rên rỉ sắc nhọn không khống chế được của nàng thốt ra…
Trong quá trình cây côn thịt đâm vào sâu như, âm động ngon ngọc gặp lấy côn thịt hung hãn cuồng ngoan quất chọc vào, thân thể thành thục của hoàng hậu Bùi Mạn lại hình thành d cuộn sóng uyệt nhạc, chẳng những làm cho cái âm động kiều nộn bắt đầu run rẩy dày đặc, âm dịch trơn trượt cũng bởi vì côn thịt chèn ép bức bách mà theo cửa miệng âm động trào ra tràn đầy.
Hoàng hậu Bùi Mạn nhắm chặt hai mắt, bên trong bóng tối gần như hít thở không thông, nàng càng có thể cẩn thận được côn thịt cắm vào âm động bào trướng phong phú, thân cây côn thịt trêu chọc cạo vào thành vách hang động gãi ngứa, quy đầu va chạm lên trên hoa tâm mềm yếu, nàng lúc này cảm thấy cực độ cần cây côn thịt kia đánh thêm sâu vào, điều nàng lúc này sợ nhất dĩ nhiên là Tống Thanh Thư đình chỉ động tác…
– A ui… công tử… đâm mạnh vào… cho bản cung đi… thật mạnh… á… ừ… đúng… đúng… mạnh lên… á…
Không biết là lời tuyên bố như một mệnh lệnh hay vì cái gì, quy đầu côn thịt của Tống Thanh Thư thoáng cái đánh mạnh sâu vào, nặng nề va chạm lấy bên trên hoa tâm của nàng, phát ra tiếng gầm như dã thú, côn thịt tại trong âm động một hồi bạo trướng…
– Á… bản cung… muốn chết… nữa rồi… á… a…
Trong nháy mắt sâu trong âm động của của hoàng hậu Bùi Mạn tựa như là núi lửa bộc phát, rốt cục lại đưa lên hoàng hậu Bùi Mạn bay lên cao trào, tại trên đỉnh sóng nàng vong tình rên rỉ lên, còn Tống Thanh Thư lúc này không biết có phải là bị tiếng la của hoàng hậu Bùi mạn kích thích, cũng theo tiếng kêu to của nàng, côn thịt của hắn cũng tận tình phun tiết tinh dịch nóng hổi nồng đặc tại ở chỗ sâu trong bí huyệt của nữ nhân xinh đẹp cao cao tại thượng kia, hoàng hậu Bùi Mạn cảm thấy từng làn chất lỏng nóng hầm hập trong nháy mắt phun tung tóe tại trong hành lang mật huyệt của nàng, ngay sau đó Tống Thanh Thư ghé vào trên người của nàng, hai người cao thấp chăm chú ôm ấp lấy, trong phòng chỉ còn có hai người thô thô tiếng hơi thở…
Cứ như vậy qua thêm một đoạn thời gian, bất tri bất giác đã đến ngày thọ thần của hoàng đế Hoàn Nhan Đản, bởi vì trong khoảng thời gian vừa rồi, trong kinh thành đã xảy ra quá nhiều chuyện, bởi vậy trong nội cung quyết định cử hành một trận đại tiệc thọ yến quần thần cùng với gia quyến để xua tan xúi quẩy của thời gian này.
Hôm nay sáng sớm, Tống Thanh Thư mang theo Ca Bích tiến cung, thì chứng kiến Thường Thắng vương Hoàn Nhan Nguyên đang lưỡng lự tại cửa cung chưa có tiến vào, bởi vì vương phi Đào Hoa phu nhân vẫn còn ở tại phủ thượng phong địa của Thường Thắng vương, vì vậy hắn lần này không có mang theo gia quyến, nên lộ ra có chút lo nghĩ bất an, lúc đi ngang qua quần thần thì thấy được điều dị thường, bởi vì không có mấy người dám chạy tới cùng hắn hàn huyên, so với thường ngày bên cạnh người đông như trẩy hội, so với lúc này không khỏi có phần thê lương rồi.
“Đều là một đám xua nịnh!” Thường Thắng vương Hoàn Nhan Nguyên oán hận nghĩ lấy, đột nhiên hai mắt tỏa sáng, khi nhìn thấy một người đang tới, vội vàng chạy đến:
– Hải Lăng Vương huynh… Hải Lăng Vương huynh!
Nhìn qua lên trước mắt nam nhân này có chút bối rối, Hoàn Nhan Lượng khóe miệng lộ ra một tia nghiền ngẫm, như thế nào hôm nay lại hô Hải Lăng Vương huynh?
– Thường Thắng vương có phải là có chuyện gì hay không vậy?
Hoàn Nhan Nguyên gật gật đầu, lôi kéo Hoàn Nhan Lượng đi qua một bên hẻo lánh, nhỏ giọng nói ra:
– Ta trong khoảng thời gian này tình cảnh như thế nào thì mọi người có lẽ đều rõ ràng, vương huynh xưa nay tin tức linh thông, vậy có thể tiết lộ cùng ta chút ít, lần thọ yến này đến cùng phải hay không là một Hồng Môn Yến?