Phần 192
Lúc này ở trong gian phòng, Đồ Đan Tĩnh hai chân ôm chặt eo hổ Tống Thanh Thư, cái miệng nhỏ nhắn không ngừng phát ra từng trận trận kiều hừ, nằm bên dưới nam nhân này, nàng cảm giác được toàn thân giống như bị trong ngọn lửa đốt cháy, tứ chi như từng lúc bị hòa tan!
Tống Thanh Thư côn thịt rút ra đút vào rất nhanh, hắn một bên hết sức mà đâm vào mật huyệt của nàng, một bên dùng sức vân vê đầu vú nàng, bên dưới hạ thể Đồ Đan Tĩnh, bị cây côn thịt rút ra đút vào phía dưới đung đưa, thành vách thịt non âm động cũng theo chuyển động cây côn thịt mà không ngừng bị ma sát lấy, cái loại này khoái cảm thật là mãnh liệt…
Thời điểm Tống Thanh Thư chà đạp chạy nước rút phía dưới, Đồ Đan Tĩnh bắt đầu tiến vào thế giới cực lạc, nàng cảm thấy toàn thân nóng rực lên, trên người mồ hôi càng không ngừng tươm ra, theo ở chỗ sâu trong hoa tâm truyền đến từng trận khoái cảm, làm cho nàng không kiềm chế được!
– A… ừ… thật thoải mái… ừ… tiếp tục dùng lực… ừ… a…
Đồ Đan Tĩnh điên cuồng vặn vẹo thân thể xinh đẹp của mình, trong miệng càng không ngừng phát ra tiếng rên rỉ phóng đãng…
– Vương phi, thoải mái sao?
Đồ Đan Tĩnh nghe Tống Thanh Thư hỏi, nhưng không cách nào trả lời hắn, chỉ là dùng răng cắn môi dưới của mình miệng, chịu đựng thân thể mình sắp đạt tới cao trào…
– Trả lời đệ đi Vương phi…
Tống Thanh Thư thấy Đồ Đan Tĩnh không có trả lời, trở nên càng thêm lỗ mãng, tựa hồ muốn dùng sự công kích côn thịt của hắn, để làm cho nàng hỏng mất, nhưng mà sự chuyển động điên cuồng cây côn thịt của hắn, lại làm cho nàng cũng đã cảm nhận được mình đã tiếp cận tới cực hạn cao trào sướng khoái…
Tống Thanh Thư cảm nhận được Đồ Đan Tĩnh từng hồi ưỡn lên cái mông để âm động va chạm qua lại vơi cây côn thịt không ngừng, tại thời khắc một sát na này, Đồ Đan Tĩnh tựa như tất cả trước mắt mình dừng lại, không phải là chứng kiến mà là cảm giác, mơ hồ có một thứ gì đó chiếu sáng!
– Á… a… a…
Một tiếng cao vút kêu to, uyển chuyển như bạch hạc hát vang trên chín tầng mây, Đồ Đan Tĩnh giương lên cổ, hai chân chăm chú ôm lấy hông hắn, run rẩy không thôi, nàng đã đến cao triều…
Cây côn thịt của Tống Thanh Thư vẫn liên tục trong âm động nàng đút vào, ma sát lấy, mà từ cửa miệng âm động Đồ Đan Tĩnh bị côn thịt chọc vào âm dịch chảy ròng, trong miệng nàng càng không ngừng âm thanh rên rỉ lấy, thân thể thành thục động lòng người chăm chú mà ôm chặt Tống Thanh Thư, hai cái đùi nhếch lên đến gắt gao quấn quanh tại sau lưng hắn…
– Ah… ừ… ta thoải mái… sướng chết… thật thoải mái…
Trong lúc Đồ Đan Tĩnh cao trào bạo phát, Tống Thanh Thư đi xuống giường, đứng tại bên trên giường, ôm lấy hai chân nàng, để tại chính trên vai mình, dùng tư thế lão hán đẩy xe dùng cây côn thịt điên cuồng đút vào.
– A… a… um… à… ta chết mất… á…
Đồ Đan Tĩnh ôm chặt Tống Thanh Thư, trong miệng không ngừng phát ra trận trận rên rỉ theo tốc độ tăng nhanh cực hạn của hắn, đột nhiên cũng là bạo phát phun ra một dòng nóng hổi âm tinh xối tại trên quy đầu côn thịt của hắn…
Thân thể Đồ Đan Tĩnh run run, trong cơ thể vách thịt non mạnh mẽ co rụt lại, hoa tâm mút chặt vào quy đầu côn thịt Tống Thanh Thư như muốn hạn chế chuyển động của hắn, hai tay nàng cầm chặt ga giường, từ yết hầu phát ra một từng làn rên rỉ lấy, lần cao trào này tới mãnh liệt như thế, lại lần nữa lúc bị cây côn thịt tráng kiện của nam nhân khác đâm vào âm động đạt đến cao trào, lần cao trào này so với lần cao trào trước đó, đều muốn mãnh liệt hơn, không biết có phải hay không là cái nguyên nhân cực khoái dạng này bởi vì là người mà nàng biết, không phải là trượng phu của mình…
Trong âm động, các nếp uốn cắn chặt côn thịt Tống Thanh Thư, lại thêm một cỗ âm tinh từ chỗ sâu hoa tâm phun ra, sau mấy lần chất lỏng sền sệt phun trào, vách thịt non dần dần buông lỏng cây côn thịt Tống Thanh Thư ra, sau đó cả người Đồ Đan Tĩnh vô lực nằm thẳng tắp ở trên giường thở hổn hển không nhúc nhích. Nhìn xem thân dưới thân, mỹ nhân mãnh liệt một hồi run rẩy…
Tống Thanh Thư trong cơ thể bao hàm lấy nhiệt năng khổng lồ, theo tốc độ cực nhanh của hắn, đột nhiên dương tinh cũng bạo phát xuất ra, đại lượng tử tôn dương tinh đổ đầy mật huyệt của Vương phi Đồ Đan Tĩnh, theo thành vách hang động co rút lại, chất lỏng nhơ nhớp hướng ra phía bên ngoài cửa miệng âm động trào ra…
Trong một chốc, một tiếng thở thật dài, thân thể của Đồ Đan Tĩnh bắt đầu chậm rãi khôi phục trạng thái xụi lơ, sâu trong hoa tâm lực hút cũng dần dần yếu bớt, cái loại cao trào này khoái cảm về sau rõ ràng làm cho nàng buông lỏng thân thể của mình, theo thân thể Đồ Đan Tĩnh buông lỏng, lập tức hỗn hợp chất lỏng nhớt nhợt cũng thoáng cái theo từ bên trong hành lang mật huyệt xộc ra…
Đồ Đan Tĩnh thành thục thiếu phụ trải qua được nam nhân cày cấy tắm tưới thoải mái, về sau trở nên càng thêm nồng đậm dày đặc, càng thêm xinh đẹp, càng thêm mê người! Đồ Đan Tĩnh xấu hổ đỏ mặt, khẽ mắng Tống Thanh Thư:
– Hỗn đản, tuyệt không thương tiếc nhân gia…
Lát sau tựa hồ là cảm giác được trên người Vương phi có chút khác thường, Tống Thanh Thư nâng lên mặt của nàng, hỏi:
– Làm sao vậy?
Đồ Đan Tĩnh đỏ lên khuôn mặt lắc đầu, rồi sau đó lại dịu dàng ngoan ngoãn ghé vào trên người Tống Thanh Thư, hưởng thụ lấy yên lặng sau khi hoan ái…
Một lát, thân thể Tống Thanh Thư nhẹ nhàng bỗng nhúc nhích rồi dừng lại cây côn thịt vẫn còn ngâm ở bên trong thân thể Đồ Đan Tĩnh.
– A…
Một cổ thốn đau từ hạ thể lập tức làn khắp toàn thân, Đồ Đan Tĩnh lên tiếng kinh hô, bàn tay nhỏ bé tại trước ngực Tống Thanh Thư nện đánh một cái, gắt giọng:
– Bại hoại… lại… lại muốn nữa sao…
Tống Thanh Thư kìm lòng không được ôm chặt nàng, lại để cho hai người thân thể càng phù hợp chung cùng một chỗ, dung nạp không còn có một khe hở chướng ngại, cơn tê thốn cũng rất nhanh qua đi, Đồ Đan Tĩnh nhẹ nhàng nhúc nhích thân thể, để tìm được một tư thế thoải mái dễ chịu thích ứng với vị trí cây côn thịt đang dần dần trướng lên từ bên trong âm động của nàng…
– Khoan… khoan… đừng nhúc nhích…
Nàng trên mặt xuân tình đã phát ra nhộn nhạo, phảng phất giống như hoa đào đua nở, Tống Thanh Thư lè lưỡi, liếm láp trên cái miệng anh đào, đầu lưỡi hắn qua lại liếm động bên trong khoang miệng nàng, cảm giác được bên dưới cái âm hộ nàng cũng phát trướng, hai mảnh mép trong như là phát run, cùng lúc hai chân nàng cũng tăng cường thêm lực, nhịn không được co duỗi lấy, hơi thở của nàng càng lúc càng dồn dập, trong miệng rên rỉ kêu lên:
– Uum… um… a…
Tống Thanh Thư ôm chặt phần eo nàng, hạ thể bắt đầu phát lực qua lại vận động lấy, Đồ Đan Tĩnh từng tiếng ngâm khẽ theo trong cái miệng của nàng phát ra, khuôn mặt lập tức lại đỏ rực như quả táo mê người.
Tiếng rên rỉ của nàng cũng càng lúc càng lớn, hai chân tự nhiên quấn lên ở hai bên eo hổ Tống Thanh Thư, thân thể của nàng giống như núi lửa phun trào thức phát tiết, kịch liệt run rẩy lấy.
Giây khắc này Tống Thanh Thư đã dứt bỏ hết thảy toan tính, nguyện ý làm cho Đồ Đan Tĩnh g được tự nhiên nhất, để nàng hưởng thụ chân thành tha thiết khoái hoạt…
Tống Thanh Thư dùng tư thế nguyên thủy truy cầu, dẫn mỹ nhân hướng đến đỉnh phong dục vọng leo lên.
Đồ Đan Tĩnh cảm thụ được trong cơ thể mình lửa nóng cùng cây côn thịt nhét vào tràn đầy phong phú, nàng dần dần bắt đầu hiển lộ ra chân chính cái dục vọng của nữ nhân vào độ tuổi như hổ lang này, nàng dùng sức nâng lên mông ngọc phối hợp cây côn thịt hắn đút vào, cây côn thịt tráng kiện đâm xuống qua lại không ngừng, hoa tâm non mịn dần dần mở ra, như chập chờn đuổi theo tiếp thụ ong bướm…
Tựa hồ là tìm kiếm thời gian trôi qua trong thế tục vĩnh hằng, một lần lại một lần xông tới, chà đạp, hoa hồng kiều diễm triệt để nở rộ, nghênh đón lấy lực lượng sinh mệnh, mỗi một lần côn thịt đỉnh động, đều mang theo bụi thế sinh cơ, đem linh hồn phủ lê thăng hoa.
Đã cao trào qua nên thân thể mẫn cảm nhiều hơn, căn bản Đồ Đan Tĩnh vô pháp thừa nhận cao như vậy tần suất hoan ái, nên sau khi lại trải qua gần trên dưới trăm cái đút vào, thì nàng đã là chật vật không chịu nổi, lập tức liền muốn quăng mũ cởi giáp, cử động đầu hàng, cảm giác được mỹ nhân lại phản ứng sắp trèo lên tới gần đỉnh, rồi cuối cùng cũng đã tới!
– Á… ta lại… chết mất… á… a… a…
Thật dài rên rỉ như tiếng mình hát, Đồ Đan Tĩnh run rẩy đạt đến đỉnh phong, nóng bỏng chất lỏng âm tinhtheo hoa tâm tràn ra, dư uy của Tống Thanh Thư không giảm, tiếp tục đỉnh động thêm một loạt, mới dần dần an phận để cho dương điên cuồng bắn ra, làm cho hoa tâm bị quấn lấy tinh hoa dương khí như bị phỏng, lại yếu bớt tiếp tục rỉ ra âm tinh…
Đồ Đan Tĩnh khoái hoạt kiều hừ phát, giãy giụa, thở hổn hển, giống như hồ dã, bị loại này rất nhanh có một chút cảm giác tê thốn, có chút cảm giác lần nữa tê dại mang lên theo khoái lạc tận cùng…