Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 4

Truyện Sex: Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 4


Phần 153

“Một quả phụ xinh đẹp không tưởng nổi, lại có một nữ nhi xinh đẹp đến mức như thế này, một mình sinh hoạt, chậc… chậc… cũng không biết bao nhiêu nam nhân trông thấy mà thèm…” Tống Thanh Thư tuy chưa thấy qua mẫu thân của Trọng Tiết, tuy đã có Ca Bích đối đầu về nhan sắc mỹ nhân, nhưng ngày trước đối phương cũng đã có danh xưng đệ nhất mỹ nhân nhi Kim Quốc, khẳng định cũng là một nữ nhân xinh đẹp cấp bậc hại nước hại dân.
– Điệt nữ thực ra đã sớm muốn đến thăm cô cô, chỉ là chưa có tìm được cơ hội, hôm nay vừa vặn gặp phải Ngụy vương huynh, nên điệt nữ liền thuận tiện theo tới.

Trọng Tiết ngòn ngọt cười, ánh mắt lại quét qua Tống Thanh Thư liếc nhìn.

Tống Thanh Thư không khỏi kỳ quái, cô nương này liếc nhìn chằm chằm vào mình làm gì? Hắn lại liên tưởng đến ánh mắt quỷ dị kia giống như đã từng quen biết, hắn lại càng thêm nghi hoặc.

Ca Bích kéo Trọng Tiết ngồi xuống, liền thuận miệng hỏi:





– Trọng Tiết, ngươi biết Ngụy vương tới đây là có việc gì vậy?

Không phải là nàng hiếu kỳ, dù sao Ngụy vương những năm qua rất ít đến nơi này, lần này đột nhiên đến đây, khẳng định là vô sự thì không lên tam bảo điện.

– Trọng Tiết không dám…

Trọng Tiết muốn nói lại thôi.

Ca Bích nao nao:

– Đều là người một nhà, có cái gì mà không dám?

– Điệt nữ sợ nói ra làm cho cô cô mất hứng.

Đôi mắt to xinh xắn của Trọng Tiết chuyển động, Tống Thanh Thư bén nhạy liền phát giác được từ sâu trong ánh mắt nàng lóe lên rồi biến mất tia giảo hoạt…

– Cứ nói đi, cô cô cam đoan sẽ không mất hứng đâu.

Ca Bích quả nhiên bị nàng câu dẫn lên sự tò mò.

– Thực ra là như thế này…

Thanh âm Trọng Tiết ngừng lại, nhìn Tống Thanh Thư liếc qua, rồi tiếp tục nói…

– Ngụy vương huynh không đành lòng nhìn thấy cô cô bị nam nhân xấu lừa dối, nên mới qua tới đây định nhắc nhở cô cô một tiếng.

Tống Thanh Thư thấy nàng cứ liếc nhìn mình:

– Ngươi cứ nhìn ta để làm gì?

– Bời vì nam nhân xấu đó chính là Đường Quát thúc thúc nha…

Nụ cười Trọng Tiết ngọt ngào thanh tịnh, tuy nhiên lời nói ra lại làm cho Tống Thanh Thư tức chết…

– Đường Quát thúc thúc, hôm qua tại Thu Hương lâu, cái tư vị của đệ nhất mỹ nhân như thế nào a?

Tống Thanh Thư mặt mo nóng lên:

– Ngươi chỉ là tiểu cô nương thì hiểu cái gì gọi là tư vị, cái gì mà là không tư vị.

– Đệ nhất mỹ nhân Thu Hương lâu?

Ca Bích mờ mịt nhìn Trọng Tiết.

– Xem ra Đường Quát thúc thúc không có nói cùng với cô cô…

Trọng Tiết trong lúc lơ đãng nói…

– Sự tình là như thế này…

Tiếp lấy nàng đem chuyện tối hôm qua một đám nam nhân tại Thu Hương lâu vung tiền như rác để tranh đoạt đệ nhất mỹ nhân, sau cùng Đường Quát Biện được ôm mỹ nhân nhi kể lại cho Ca Bích nghe…

Tống Thanh Thư sắc mặt rất đen, cô nương này mặt ngoài ngây thơ vô tư, lại có ý châm ngòi lấy quan hệ của hai người phu phụ Đường Quát Biện, rõ ràng là Ngụy vương đã rời đi mà chưa nói gì, nàng lại đem chuyện Ngụy vương muốn nói tiết lộ ra, vậy thì có thể Ngụy vương sở dĩ tới nơi này, bất định cũng là bị cô nương này châm ngòi.

Tống Thanh Thư vốn đang suy nghĩ như thế nào để giải thích cùng Ca Bích, dù sao tối hôm qua hắn mới trở về nhà rất trễ, giờ lại bị Trọng Tiết vạch trần ra như thế, Ca Bích không tức giận mới là lạ.

Tuy nhiên tiếp theo phản ứng của Ca Bích làm cho hắn suýt đem tròng mắt trừng ra ngoài, chỉ thấy sắc mặt nàng vẫn bình thường, mỉm cười:

– Nam nhân mà, thỉnh thoảng đi ra ngoài tầm hoan tác nhạc một chút cũng là chuyện rất bình thường, Ngụy vương thật sự là chuyện nhỏ mà xé ra thành chuyện lớn…

– Ách…

Tống Thanh Thư trong lúc nhất thời á khẩu, có một thê tử dạng này tốt như vậy, Đường Quát Biện đời trước là tu trăm kiếp sau chứ?

Trọng Tiết cũng là khẽ giật mình, tràng cảnh trong tưởng tượng như thế này cũng không bao giờ xuất hiện trong đầu của nàng, hoàn toàn không ngờ tới Ca Bích thế mà lại xem nhẹ như mây trôi nước chảy, tuy nhiên Trọng Tiết cũng rất nhanh phản ứng, lập tức nói tiếp:

– Đúng vậy a, vì thế theo điệt nữ thấy Ngụy vương huynh cũng chưa hẳn thật sự là lưu giữ cái gì trong lòng chuyện vừa rồi với Đường Quát thúc thúc, chỉ sợ là bởi vì tối hôm qua đệ nhất mỹ nhân kia đã tới tay thì bị Đường Quát thúc thúc đoạt lấy, cho nên không có cam lòng, mới sáng sớm liền tìm đến thúc thúc để gây sự.

Ca Bích ôn nhu cười, lộ ra hàm răng trắng noãn, khe khẽ thở dài một hơi:

– Ta ngược lại thật ra có chút đáng thương cho vị đệ nhất mỹ nhân kia, ngày xưa cũng là một công chúa cao cao tại thượng, bây giờ lại biến thành mặt hang để cho nam nhân chọn tới chọn lui, ai…

Tống Thanh Thư không ngờ Ca Bích lại có tâm tư thiện lương như thế, trong cũng bùi ngùi, giờ hắn cũng không biết nên phải như thế nào.

Trọng Tiết lại có chút xem thường:

– Người Tống chính mình không có bản sự, có cái gì mà đáng thương đâu.

Ca Bích lắc đầu:

– Không phải vậy, lúc trước Tống Quốc suy yếu, Đại Kim chúng ta cường thịnh, cho nên công chúa Tống Triều mới biến thành tù binh, nếu là về sau Kim Quốc suy yếu, bị cường địch công phá đến Đại Hưng phủ, hai người chúng ta kết cục như thế nào, có thể so với các nàng công chúa kia tốt hơn sao?

– Mạnh được yếu thua, vốn là đạo lý của thế gian.

Trọng Tiết mặt không thay đổi nói một câu, tuy nhiên lời nói của Ca Bích cũng làm trong nội tâm nàng có cảm xúc, cho nên đột nhiên trở nên trầm mặc.

Thấy hai nàng thần sắc uể oải, Tống Thanh Thư cười lên:

– Yên tâm đi, còn có những nam nhân như chúng ta đây bảo vệ đất nước đây.

Ca Bích nhu tình liếc nhìn hắn, mặt mỉm cười, Trọng Tiết lại lạnh lùng đáp:

– Những nữ nhân của Tống quốc đó cũng là do bị nam nhân bọn họ bán rẻ.

– Um…

Tống Thanh Thư bị sặc đến, nghĩ thầm cô nương này này vì cái gì mà cùng mình phải kiếm chuyện cho bằng được, chẳng lẽ Đường Quát Biện từ lúc nào đã chọc qua tới nàng?

Trọng Tiết cũng ý thức được mình có chút thất thố, nên không có ý tứ ở lại nữa, liền đứng dậy hướng hai người cáo từ, lúc sắp chia tay lại đột nhiên hỏi:

– Đúng rồi, đêm nay yến hội lễ thành nhân của Thu Thảo, cô cô cùng… Đường Quát thúc thúc có đi không a?

“Thu Thảo? Lễ thành nhân?” Tống Thanh Thư một mặt mờ mịt, hoàn toàn không biết trong miệng Trọng Tiết nhắc đến Thu Thảo là ai.

Ca Bích lại đầu mỉm cười nói:

– Đại tỷ Bồ Sát thế gia làm lễ thành nhân, đương nhiên Đường Quát thế gia cũng phải đi.

Sau khi nghe được Ca Bích khẳng định trả lời chắc chắn qua đi, Trọng Tiết không biết vì sao, đột nhiên vẻ mặt lại cao hứng trở lại, rất nhanh rời đi.

Nhìn vẻ mặt Tống Thanh Thư vô cùng nghi hoặc, Ca Bích giải thích nói:

– Trong khoảng thời gian vừa rồi, huynh giống như thần long thấy đầu mà không thấy đuôi, Bồ Sát thế gia có đưa tới thiệp mời đến tay muội, hôm nay là nha đầu Thu Thảo kia tròn mười sáu tuổi, tam đại thế gia của chúng ta xưa nay liên hệ tương quan chặt chẽ, đương nhiên là phải qua chúc mừng cho nàng, lễ vật thì muội sớm đã chuẩn bị kỹ càng, phu quân không cần lo lắng.

– Vậy Thu Thảo là nữ nhi của Bồ Sát A Hổ Đặc hay là nữ nhi của Bồ Sát A Hổ Điệt?

Tống Thanh Thư liền hỏi, dù sao Thu Thảo niên kỷ còn trẻ, Đường Quát Biện không biết cũng là điều rất bình thường. Bây giờ Bồ Sát gia tộc là Bồ Sát A Hổ Đặc, A Hổ điệt hai huynh đệ lo liệu việc nhà làm chủ, hai người một người là Điện Tiền Tả Phó Đô Kiểm, một người là Điền Tiền Hữu Phó Đô kiểm, có thể nói là cầm giữ toàn bộ cấm quân hoàng thành.

– Vậy mà huynh cũng không nhớ, Thu Thảo là nữ nhi Bồ Sát A Hổ Đặc.

Ca Bích liếc trách trượng phu mình một chút.

Lúc này tại trong phủ đệ Bồ Sát thế gia, một tiểu cô nương đáng yêu đang cầm lấy hết cái bình hoa này đến bình hoa khác hướng đến một nam nhân trung niên đập tới:

– Con không muốn gả cho họ Dương người tàn phế kia, ý trung nhân của Bồ Sát Thu Thảo, phải là dũng sĩ anh tuấn uy vũ toàn bộ Kim Quốc, con nghe thấy người tàn phế kia thì đã là rất chướng mắt rồi.

– Đừng ném… đừng ném… bình hoa này là Cảnh Thái Lam do bằng hữu của phụ thân tại Thanh Quốc tặng, trân quý cực kỳ đấy…

Nhìn trên mặt đất nát một bình hoa, nam nhân trung niên nhân vẻ mặt đau lòng…

– Đây không phải là chuyện ngươi có muốn hay không, mà là chỉ phúc vi hôn a.

– Chỉ phúc vi hôn? Ai chỉ phúc thì tự mình gả đi, dù sao con cũng mặc kệ!

Cô nương nghe được lời nói của phụ thân càng là phẫn nộ, tức giận liền cầm bình sứ trong tay ném qua.

Trung niên nam nhân trong lòng căng thẳng, một cái bay vọt tới chụp lấy bình sứ Cảnh Thái Lam đang rơi xuống đất, thở một hơi dài nhẹ nhõm:

– May mắn… may mắn!

Cô nương thấy thế dậm chân một cái, lại chạy tới nắm lên một bức tranh liền muốn xé, trung niên nam nhân hét lớn:

– Đừng… đừng g, có chuyện gì từ từ nói, đây chính là bút tích của Phạm Khoan – Bắc Tống trong bức Tuyết Cảnh Hàn Lâm Đồ… phụ thân thật vất vả mới thuyết phục với người ta mới có được.

– Vậy thì tốt, vậy nếu phụ thân không đáp ứng, con lập tức liền xé bức họa này, phụ thân có tin hay không?

Cô nương thở phì phò làm bộ muốn xé.

Hai phụ tử này chính là Bồ Sát A Hổ Đặc cùng với Bồ Sát Thu Thảo, nhìn thấy động tác của nữ nhi, Bồ Sát A Hổ Đặc mồ hôi lạnh lập tức liền đổ ra, hoảng hốt nói vội:

– Dừng lại… ngươi cũng biết phụ thân từ trước đến nay vốn có lời hứa ngàn vàng, bây giờ Triệu Vương sớm đã qua đời, Hoàn Nhan Khang cũng chết tha hương, hiện tại nhất hệ của Triệu Vương đã xuống dốc, nếu như lúc này phụ thân hủy bỏ hôn ước, ngoại nhân nhìn vào sẽ nói chúng ta như thế nào? Bọn họ sẽ cho là Bồ Sát thế gia đều là kẻ a dua, khi nhất hệ của Triệu Vương sáng chói như ánh thái dương giữa trưa thì qua làm thân, bây giờ bọn họ xuống dốc, chúng ta lại hồi hôn, làm thế chúng ta sẽ bị người chế giễu coi thường.

Bồ Sát Thu Thảo mặt lộ vẻ do dự, nhưng vẫn giương cổ lên:

– Con mặc kệ, đây là sự tình của phụ thân, dù sao con cũng sẽ không gả cho một người tàn phế.

Bồ Sát A Hổ Đặc cuống quýt khoát tay:

– Thảo nhi hãy nghe phụ thân nói, Dương Quá kia thì phụ thân cũng đã gặp qua, hắn tuy bị đoạn một cánh tay, nhưng tuyệt đúng là một bậc kỳ tài, võ công của hắn phi thường cao, nghe nói tại trong võ lâm Trung Nguyên tiếng tăm rất là lừng lẫy.

– Hừ, dáng dấp chỉ là một người tàn phế thì mà là bậc kỳ tài cái gì? Nếu hắn võ công thật sự có cao như vậy, thì sẽ không bị người chém đứt một cánh tay.

Cô nương nhịn không được kiều hừ một tiếng.

– Ách, nghe nói hắn sở dĩ bị đoạn một cánh tay là có ẩn tình khác, tuy nhiên cụ thể vì sao thì ta cũng không rõ lắm…

Bồ Sát A Hổ Đặc nhướng mày, lâm vào trầm tư.

– Hừ, nếu như phụ thân tìm không ra được lý do để con phục, thì bản cô nương sẽ xé bức tranh này a!

Bồ Sát Thu Thảo lần nữa cầm lấy bức họa, lại làm bộ muốn xé.

– Khoan… khoan…

Bồ Sát A Hổ Đặc trong đầu linh quang lóe lên:

– Như vậy đi, hôm nay là yến hội lễ thành nhân của ngươi, phụ thân mời những nhân vật tiếng tăm trong kinh thành tới, đến thời điểm đó Dương Quá cũng tới, đến lúc đó ngươi len lén liếc nhìn qua hắn một chút, nếu không hài lòng, phụ thân cũng không bỏ qua cái mặt mo này, sẽ giúp ngươi đem vụ hôn nhân này lui, như vậy có được hay không?

– Dạng này còn tạm được.

Cô nương kiều hừ một tiếng, rốt cục thả ra trong tay bức danh họa của Phạm Khoan ra, trong lòng âm thầm suy nghĩ:

“Đến lúc đó cho dù là họ Dương anh tuấn đến kinh thiên động địa thì ta cũng sẽ nói với phụ thân không hài lòng, thật ra thì ta không tin, một nam nhân chỉ có một tay, lại có mị lực lớn để cho ta vừa liếc nhìn thì liền yêu thương hắn?”

Còn Tống Thanh Thư trong lúc này đang vui vẻ nhìn lấy trên danh nghĩa vị thê tử khuynh quốc khuynh thành kia, làm Ca Bích phải lên tiếng:

– Làm gì nhìn muội như vậy chứ?

– Ta đang kỳ quái lời vừa rồi muội nói, chẳng lẽ muội thật sự không tức giận sao?

Tống Thanh Thư cười hắc hắc hỏi.

– Hừ, đương nhiên là có tức giận…

Ca Bích cố ý lộ ra bộ dáng tức giận, nhưng rồi rất nhanh cười khúc khích, lộ ra hàm răng trắng noãn…

– Bất quá tuy muội tức giận, thế nhưng muội lại không ngốc, Trọng Tiết kia rõ ràng là muốn lợi dụng muội làm vũ khí, muội như thế nào lại nhảy vào cái hố mà nàng thiết lập sẵn…

Tống Thanh Thư lộ vẻ kỳ dị:

– Không nghĩ tới phu nhân lại thông tuệ như thế…

– Có phải huynh nói quanh co lòng vòng là ám chỉ muội lâu nay là kẻ ngốc?

Ca Bích cắn môi, hung hăng nguýt hắn một cái.

– Dĩ nhiên không phải, đây là từ đáy lòng ca ngợi mà…

Tống Thanh Thư cười nói.

– Hừ, coi như bỏ qua…

Ca Bích đột nhiên đôi mi thanh tú nhăn lại…

– Chỉ bất quá Trọng Tiết này tại sao lại phải cố ý nhằm vào huynh vậy, hay là huynh đã đắc tội với nàng?

Tống Thanh Thư phiền muộn:

– Ta cũng chính đang thấy kỳ quái đây, trước giờ ta đều chưa gặp nàng.

Nói xong, hắn liền biết đã hỏng, may mắn là Ca Bích đang suy nghĩ vấn đề, nên không có thấy được sơ hở gì của hắn.

– Chẳng lẽ huynh… khi dễ qua mẫu thân của nàng?

Ca Bích đột nhiên nghi ngờ nhìn Tống Thanh Thư…

– Mẫu thân của nàng là góa phụ, những năm gần đây chịu khổ không ít, nghe rất nhiều nam nhân có chủ ý với mẫu thân nàng, Trọng Tiết hận nhất loại chuyện như thế này.

– Làm sao có thể như vậy chứ!

Tống Thanh Thư tức xạm mặt lại, không nghĩ tới Ca Bích não động thế mà lại nghĩ tới như thế, mẫu thân của Trọng Tiết thì hắn chỉ là nghe qua mà thôi, mặt mũi như thế nào thì hắn cũng chưa từng thấy được…

– Ừ… cũng không có khả năng này.

Ca Bích cũng chỉ là một câu nói đùa, về phương diện này nàng vẫn là tín nhiệm trượng phu mình…

– Thôi không nghĩ tới nữa, có lẽ chẳng qua là Trọng Tiết kia hôm nay tâm tình không tốt a.

Tống Thanh Thư trong đầu lại không ngừng hiện ra ánh mắt linh động của Trọng Tiết, cái ánh mắt này mình tuyệt đối ở nơi nào đã gặp qua, thế nhưng là đến tột cùng ở nơi nào đây?

– À… quên hỏi về chuyện mỹ nhân đệ nhất thanh lâu kia, nàng có phải là rất đẹp phải không a?

Ca Bích đột nhiên cười như không cười nhìn qua hắn.

– Nàng thật đúng là rất xinh đẹp…

Chú ý tới sắc mặt Ca Bích biến hóa, Tống Thanh Thư vội bổ sung nói…

– Tuy nhiên so với phu nhân thì vẫn là kém xa.

– Hừ… chỉ biết hóng muội vui vẻ.

Ca Bích biết rõ trượng phu chỉ là lời nói dễ nghe bên ngoài, cho nên trong lòng nàng vẫn là buồn phiền.

– Huống chi về sau xuất hiện ra một thích khách, đã cứu đi mỹ nhân đệ nhất này, ta cùng nàng cái gì cũng chưa có phát sinh.

– Vậy huynh có bị thương hay không?

Nghe được hắn gặp phải thích khách, sắc mặt Ca Bích rốt cục biến, vội vàng lôi kéo hắn nhìn từ trên xuống dưới.

– Nếu ta bị thụ thương, thì tối hôm qua không phải là thân thể đã bị muội dập nát hết rồi sao?

Tống Thanh Thư đột nhiên một mặt ái muội nhìn Ca Bích.

– Um…

Ca Bích la lên một tiếng, hai gò má nhất thời diễm như hoa đào, tối hôm qua hắn cường tráng như một con trâu cày cấy không biết mệt mỏi, nào có bộ dáng gì thụ thương đâu.

Hai người trong lúc đang liếc mắt đưa tình, thì lại có hạ nhân vào hông báo, sử giả Hải Lăng Vương – Hoàn Nhan Lượng đến cầu kiến.

– Hắn tìm huynh để làm gì nữa đây?

Không biết vì cái gì, Ca Bích trong vô thức lại thấy Hoàn Nhan Lượng đáng ghét.

– Không biết.

Tống Thanh Thư lắc đầu, liền bảo hạ nhân cho người sứ giả kia tiến đến, lúc này mới biết Hoàn Nhan Lượng mời hắn qua phủ một chuyến, chẳng qua là bởi vì chuyện đêm qua xảy ra, nên muốn an ủi cho hắn một chút.

“Đừng nói là Hoàn Nhan Lượng sẽ còn nhớ rõ lời hứa muốn đem cơ thiếp trong phủ tùy tiện để cho ta chọn lựa chứ.” Tống Thanh Thư một mặt cổ quái, hắn đương nhiên biết rõ đối phương mục đích là vì Ca Bích, chẳng qua hiện nay hắn ở trong tối, đối phương ở ngoài sáng, nên hắn có lòng tin tuyệt đối để cho Hoàn Nhan Lượng ăn trộm gà bất thành, lại còn mất cả nắm gạo.

– Muội sẽ cùng đi với huynh…

Tống Thanh Thư đang trong thời khắc trầm tư, Ca Bích đột nhiên mở miệng nói.

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215 Phần 216 Phần 217 Phần 218 Phần 219 Phần 220 Phần 221 Phần 222 Phần 223 Phần 224 Phần 225 Phần 226 Phần 227 Phần 228 Phần 229 Phần 230 Phần 231 Phần 232 Phần 233 Phần 234 Phần 235 Phần 236 Phần 237 Phần 238 Phần 239 Phần 240 Phần 241 Phần 242 Phần 243 Phần 244 Phần 245 Phần 246 Phần 247 Phần 248 Phần 249 Phần 250 Phần 251 Phần 252

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng