Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 4

Truyện Sex: Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 4


Phần 102

Hoàng Dung cười nhạt:
– Bây giờ chung quanh ta toàn là lang sói, ta chỉ là một nữ nhân đơn thân độc mã nên phải cẩn thận là hơn, nếu bây giờ mang theo Đường Quát Biện bên người, vương gia không có cố kỵ, chẳng phải là liền lập tức phái người tới đoạt lấy sao?

– Nhưng nếu không nhìn thấy Đường Quát huynh, bổn vương làm sao biết hắn có bình yên vô sự hay không chứ?

Hoàn Nhan Lượng cười lạnh nói.

– Bình yên vô sự thì không có khả năng đó rồi…





Trong lúc mọi người biến sắc khi nghe, Hoàng Dung liền nói tiếp…

– Để phòng ngừa ta phải phối trí độc dược, hắn không chết đã là thiên đại hạnh vận…

Âu Dương Phong cười dày đặc:

– Quách Tĩnh tiểu tử thối kia bây giờ tình huống như thế nào rồi?

– Nhờ hồng phúc của lão, Tĩnh ca ca bây giờ hai mắt đã vô pháp nhìn thấy…

Hoàng Dung mặt không biểu lộ nói ra.

Âu Dương Phong trong lòng khoái ý, cười nói:

– Ha ha, nếu không nhờ tiểu tử thối này nội công thâm hậu, thì há đâu chỉ có là hai mắt mù đơn giản như vậy…

Hoàng Dung cũng không có phản ứng đến lão, ngược lại nhìn về phía Hoàn Nhan Lượng:

– Vương gia… ngươi có mang giải dược theo không vậy?

– Giải dược đương nhiên là có mang đến, tuy nhiên Đường Quát Biện không ở chỗ này, bổn vương đâu có thể đưa giải dược cho ngươi dễ dàng như vậy?

Hoàn Nhan Lượng trầm giọng nói.

– Nếu đổi lại là vương gia, ngươi có thể một mình đem hắn mang đến nơi đây?

Hoàng Dung đáp nói…

– Tuy nhiên vương gia có thể yên tâm, ta còn cần giải dược, chỉ cần giải dược không có vấn đề, ta liền thả hắn quay trở về.

Hoàn Nhan Lượng hừ:

– Hừ… bổn vương đến lúc đó nào biết được ngươi có thủ tín đem hắn thả ra hay không chứ?

Mặc dù hắn ước gì Đường Quát Biện vĩnh viễn không quay lại, thế nhưng tại ngay trước mặt nhiều người như vậy, hắn chỉ có thể giả vờ quan tâm đến an nguy của đối phương.

Hoàng Dung mặc, một lúc mới mở miệng nói:

– Không biết vương gia như thế nào mới tin tưởng đây?

Ánh mắt không kiêng nể gì cả nhìn từ trên xuống dưới thân thể thướt tha lồi lõm rõ ràng của Hoàng Dung dò xét, Hoàn Nhan Lượng cười nói:

– Không bằng như thế này, bổn vương đưa giải dược cho ngươi, đồng thời ngươi đem địa điểm giam giữ Đường Quát Biện đưa ra, chúng ta thực hiện một tay giao tiền, một tay giao hàng là xong.

Hoàng Dung đôi mi thanh tú nhăn lại:

– Ta làm sao biết giải dược này là thật hay là giả?

– Chuyện này đơn giản, thử qua một chút là được.

Hoàn Nhan Lượng vỗ vỗ tay, liền có một tên thị vệ bước ra khỏi hàng…

– Bổn vương sẽ để hắn uống vào độc dược của Âu Dương tiên sinh, rồi sẽ phục dụng giải dược này, là thật là giả, xem xét qua liền biết rõ.

Nghe được muốn lấy thân thử độc, vậy mà sắc mặt tên thị vệ kia một chút cũng không biến sắc, Hoàng Dung âm thầm ngạc nhiên: “Hoàn Nhan Lượng này tham hoa háo sắc, không ngờ ngự hạ chi thuật lại lợi hại như thế, khó trách có thể tại triều đình Kim Quốc phiên vân phúc vũ…”

– Tốt, tuy nhiên loại độc dược này ta có mang theo, cũng không nhọc lòng làm phiền đến Âu Dương tiên sinh.

Hoàng Dung móc ra một cái bình sứ, bên trong thu thập độc huyết từ trong người của Quách Tĩnh.

Hoàn Nhan Lượng gật đầu, Hoàng Dung quả nhiên rất là thận trọng, bất quá hắn cũng không sợ nàng thử, bởi vậy cũng phải đành đồng ý:

– Có thể, tuy nhiên bổn vương làm sao biết rõ lúc ngươi đưa ra địa điểm giam giữ người mà không có lừa gạt ta?

– Ngươi chỉ có một cách là phải tưởng ta.

Hoàng Dung bình tĩnh nói ra.

Hoàn Nhan Lượng nhìn chằm chằm vào đôi mắt mỹ nhân trước mắt này, nhìn không ra bất kỳ biểu lộ nào, thật lâu qua đi thì thần sắc hắn mới buông lỏng, cười ha ha nói:

– Quách phu nhân là hiệp nữ nổi tiếng thiên hạ, chắc hẳn cũng sẽ không lừa gạt bổn vương, đã là như vậy, thì bắt đầu đi…

Hắn cũng không phải là thật tâm muốn cứu Đường Quát Biện, điều hắn cần làm chỉ là tư thái của mình mà thôi, để chứng minh cho các thế lực triều đình, mình đã hết sức để cứu Đường Quát Biện, về phần nơi giam giữ Đường Quát Biện có được Hoàng Dung cung cấp đúng địa điểm hay không, hắn căn bản không quản tới ý, thậm chí hắn càng hy vọng Hoàng Dung lừa gạt mình, để vĩnh viễn không cứu lại được Đường Quát Biện thì càng tốt.

Hoàng Dung tựa như đã sớm biết hắn sẽ đồng ý, cũng không chần chờ chút nào, xuất ra một cây ngân châm ngâm vào trong bình sứ, lúc lấy ra, cây ngân châm đã kinh biến trở thành màu đen, phối hợp với trên mũi châm còn dính một giọt máu, lộ ra rất quỷ dị.

Nhìn thấy độc tính mãnh liệt này, dù là tên thị vệ kia tâm chí kiên định, cũng không khỏi sắc mặt hơi tái nhợt, bất quá hắn thân là người của Hoàn Nhan Lượng, kiên trì đi đến lương đình, vươn tay ra thì không có lựa chọn nào khác, chỉ có thể ở trong lòng cầu nguyện nữa chủ nhân của mình có giải dược hữu hiệu.

Hoàng Dung cũng không có đem ngân châm đâm sâu vào trong cánh tay hắn, chỉ là nhẹ nhàng phớt qua làn da, dù sao độc dược này bá đạo dị thường, đối phương lại không có nội lực hùng hồn chống cự Quách Tĩnh như vậy, chỉ sợ ngân châm đâm sâu vào thì sẽ mất mạng ngay tức khắc.

Tuy chỉ là đâm lướt qua rách chút da, nhưng toàn toàn tên thị vệ kia lại run lên, một làn hắc khí từ cánh tay nhanh chóng hướng đến toàn thân lan tràn, rốt cuộc hắn đứng thẳng không được, cả người cuộn lại, tựa như con tôm bị luộc, ngay từ đầu hắn còn có chút cố kỵ mặt mũi Hoàn Nhan Lượng, cố cường chế thanh âm đè nén, nhưng rất nhanh rốt cuộc chịu không được thống khổ, nhịn không được lăn lộn trên đất kêu rên lên.

Hoàn Nhan Lượng bất vi sở động, chỉ là phất tay, để cho tùy tùng đem giải dược cầm tới cho hắn nuốt vào, ước chừng qua thời gian một chén trà, thì tình huống dần dần ổn định trở lại, cho dù vẫn chưa đứng dậy được, có thể liếc mắt qua nhìn một chút liền có thể nhận ra trong cơ thể của hắn dư độc đã dần tiêu tan…

– Quách phu nhân, yên tâm rồi chứ?

Hoàn Nhan Lượng ung dung nhìn lấy nàng mỉm cười rồi hỏi.

Không biết vì sao, cũng là nụ cười từ nơi khóe miệng như thế này, thì Tống Thanh Thư làm cho Hoàng Dung tâm hoảng ý loạn, còn Hoàn Nhan Lượng trước mắt, tên nam nhân này lại làm cho nàng vô cùng chán ghét, bởi vậy thanh âm cũng vẫn lạnh lùng:

– Tốt, một tay giao giải dược, một tay giao mảnh giấy viết nơi giam giữ Đường Quát Biện…

Hoàng Dung từ trong ngực xuất ra một mảnh viên giấy để trong lương đình:

– Ta đem tờ giấy viết ra địa điểm để ở chỗ này, mời vương gia đem giải dược ném qua tới đây.

Hoàn Nhan Lượng cười nhạt:

– Nữ nhân xinh đẹp thì có quyền, cứ làm như phu nhân mong muốn.

Vừa dứt lời, tiện tay liền đem cái bình có giải dược ném qua, đứng sau lưng Hoàn Nhan Lượng, Âu Dương Phong nhìn thấy nhất thanh nhị sở, vừa rồi trong nháy mắt đó, lão đã thâu long chuyển phượng, cũng không có đem bình giải dược chính thức giao cho Hoàng Dung, mà chính là đem một cái bình khác giống như đúc ném qua.

Âu Dương Phong trong lòng vui vẻ: “Xem ra cục diện thì Hoàn Nhan Lượng cũng không phải là ngu ngốc như vậy, biết được tầm quan trọng của Quách Tĩnh đối với thành Tương Dương ý vị như thế nào, nên Hoàn Nhan Lượng không có ý tứ thả hổ về rừng…”

Lúc đầu thì lão cho rằng lần này Hoàn Nhan Lượng sẽ để cho phu phụ Quách Tĩnh Hoàng Dung trốn qua một kiếp, trong lòng của lão cực kỳ bất mãn, chỉ đến khi biết được Hoàn Nhan Lượng cố kỵ các thế lực trong triều vì lợi ích quan hệ, nên nhất định phải cứu cho được Đường Quát Biện, lão cũng đành chịu không thể tránh được, hiện tại chân tướng đã rõ ràng, sự bất mãn trong lòng của lão liền tan thành mây khói…

Hoàng Dung thì không biết mọi chuyện của bọn họ, sau khi chụp lấy bình sứ giải dược trong tay, cũng không có vội vã rời khỏi lương đình, ngược lại nói to:

– Các ngươi đều phải lui lại bách bộ, nếu không thì ta sẽ hủy mảnh giấy này…

Hoàn Nhan Lượng mỉm cười:

– Không có vấn đề.

Nói xong liền ra lệnh cho thủ hạ hướng phía sau thối lui, trong chi vi vài dặm đều có người mai phục, ẩn ẩn đem Thuận Phong Đình vây chật như nêm cối, thì Hoàng Dung có thể trốn được đến nơi nào? Huống chi chỉ là khoảng cách bách bộ mà thôi, dưới trướng của mình toàn là các cao thủ đại danh, quả thật muốn bắt được nàng, thì trong khoảng cách bách bộ nào có ảnh hưởng gì chứ?

Đám người của Hoàn Nhan Lượng quả nhiên giữ lời lui lại trăm bước, Hoàng Dung nở nụ cười xinh đẹp, mũi chân điểm nhẹ, liền vận khởi khinh công Tiêu Dao Du hướng đến nơi xa phóng đi.

Hoàn Nhan Lượng nhìn theo bóng dáng nàng rời đi, lúc nàng quay người lộ ra cái mông tròn cong vút, làm cho lòng hắn ngứa ngáy khó nhịn, vội vàng kêu lên:

– Nhanh… nhanh bắt Hoàng Dung cho bổn vương.

Trong lòng như có lửa đốt, ngữ khí của Hoàn Nhan Lượng gấp gáp không có điềm tĩnh như bình thường…

Cừu Thiên Nhận sớm đã chuẩn bị, khi Hoàn Nhan Lượng vừa dứt lời, cả người lão liền giống như mũi tên đuổi theo hướng Hoàng Dung, một bên khác Âu Dương Phong bị hơi bị chậm lại một chút, nhiệt tâm công danh lợi lộc của lão thì khác với Cừu Thiên Nhận, lão dù sao vẫn có ngạo cốt của bậc tông sư, bị Hoàn Nhan Lượng sai sử giồng như những kẻ tầm thường dưới trướng, trong lòng lão đã có chút bất mãn, chỉ bất quá vừa nghĩ tới ân oán cùng Hoàng Dung, lão do dự một chút, thì mới khởi hành hướng nàng đuổi theo.

– Cừu bang chủ ngoại hiệu Thiết Chưởng Thủy Thượng Phiêu, khinh công quả nhiên là nhất tuyệt đương thời.

– Mộ Dung Bác thân hình cũng không có động, lão lưu tại bên cạnh Hoàn Nhan Lượng, nhìn lấy Cừu Thiên Nhận đang cách Hoàng Dung càng lúc càng gần, liền mở miệng tán thưởng.

– Vốn trong vương phủ, luận về khinh công thì Cừu bang chủ thuộc về hàng đệ nhất!

Mắt thấy Hoàng Dung sắp thành vật trong bàn tay, Hoàn Nhan Lượng đắc ý nói.

Lúc này Cừu Thiên Nhận cách Hoàng Dung càng gần, trong lòng càng thêm nóng mẩy, mấy ngày qua trong lòng của lão cũng rất phiền muộn, lão đã đầu nhập rất sớm vào trướng của Hoàn Nhan Lượng, lâu nay được đối phương xem là khách quý, thế nhưng là dần dần cao thủ theo dưới trướng đối phương càng ngày càng nhiều, Cừu Thiên Nhận liền phát giác được Hoàn Nhan Lượng đối với lão không còn có nhiệt tình như trước đó nữa.

Cứ việc Thiết Chưởng Thủy Thượng Phiêu cũng coi như là tiếng tăm lừng lẫy trong giang hồ, nhưng Cừu Thiên Nhận cũng thấy rõ ràng, so với Tây Độc Âu Dương Phong, cùng với Mộ Dung Bác lấy đạo của người trả lại cho người, thì tên tuổi của lão vẫn còn kém chút, vì thế lo lắng ở trong vương phủ vị trí bị biến hóa, trong khoảng thời gian này lão cũng đang vắt hết óc tìm kiếm chi pháp giải quyết.

Tâm tư của Hoàn Nhan Lượng đối với Hoàng Dung khiến lão nhìn thấy được hy vọng, rõ ràng chỉ cần lão bắt được Hoàng Dung mang nàng đến trên giường của Hoàn Nhan Lượng, về sau đối phương mỗi lần tại trên thân thể Hoàng Dung rong ruổi cáy cấy tưới tắm, đều sẽ nhớ đến nhờ vào công lao của mình, như vậy thì vị trí của lão ở trong vương phủ cũng theo nước lên thì thuyền lên, nhất định có thể vững vàng vượt lên trên Âu Dương Phong cùng Mộ Dung Bác một đầu.

Có điều này làm động lực, Cừu Thiên Nhận cảm thấy khinh công của mình lúc so với bình thường được nhanh hơn vài ba phần.

– Xú nha đầu, hãy lưu lại đi…

Cừu Thiên Nhận cười dữ tợn, cả người giống như đại bằng triển sí, xòe bàn tay ra hướng đầu vai Hoàng Dung chụp tới.

Từ nơi xa Hoàn Nhan Lượng trong lòng đột nhiên mơ hồ có chút bất an, Hoàng Dung không có đào vong theo phương hướng mà hắn dự đoán, ngược lại nàng lại lựa chọn lẩn trốn vào hướng phía núi, chẳng lẽ nàng không biết cái núi lớn lấy, khi đến đỉnh núi là một nơi tự tuyệt sao a?

Ngay vào lúc này, nơi nơi xa dị biến phát sinh! Cừu Thiên Nhận mắt thấy sắp bắt được Hoàng Dung, thì bên cạnh một cây đại thụ rậm rạp đột nhiên xông ra một làn hắc ảnh, lập tức nhất chưởng hướng đến sau lưng của Cừu Thiên Nhận đánh tới…

Cừu Thiên Nhận bị dọa đến hồn phi phách tán, chưởng lực đối phương chưa tới, thì kình phong cuồn cuộn ập đến đã khiến cho lão hơi thở có chút tắc nghẹn, lúc này lão đâu còn bận tâm bắt lấy Hoàng Dung nữa, vội vàng ở giữa không trung xoay trở lại, vận khởi Thiết Chưởng hướng đến làn hắc ảnh kia nghênh tiếp…

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215 Phần 216 Phần 217 Phần 218 Phần 219 Phần 220 Phần 221 Phần 222 Phần 223 Phần 224 Phần 225 Phần 226 Phần 227 Phần 228 Phần 229 Phần 230 Phần 231 Phần 232 Phần 233 Phần 234 Phần 235 Phần 236 Phần 237 Phần 238 Phần 239 Phần 240 Phần 241 Phần 242 Phần 243 Phần 244 Phần 245 Phần 246 Phần 247 Phần 248 Phần 249 Phần 250 Phần 251 Phần 252

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng