Phần 101
Sáng sớm hôm sau, nhìn thấy thủ hạ của mình mang về tờ bố cáo, Hoàn Nhan Lượng sắc mặt âm trầm đáng sợ, bố cáo là của Hoàng Dung nói, tuyên bố bây giờ Đường Quát Biện đang nằm tại trong tay nàng, nếu muốn mạng sống của Đường Quát Biện, nàng ra thời hạn Hoàn Nhan Lượng trước khi trời tối, đem thuốc giải dược Nãi Nam Nhân giao ra, nếu không thì Đường Quát Biện tuyệt đối sẽ không nhìn thấy được ánh thái dương ngày mai.
Hoàn Nhan Lượng sở dĩ tức giận như vậy, cũng không phải là quan tâm đến an nguy của Đường Quát Biện, đối phương sống hay chết, hắn căn bản không màng để ý tới, điều duy nhất hắn để ý tới là loại bố cáo này, bây giờ đang dán đầy đường tại bên trong Khai Phong thành!
– Tra ra cho ta, trong vòng một đêm thế mà có thể dán nhiều bố cáo như vậy, bên trong thành khẳng định có rất nhiều gian tế Cái Bang!
Hoàn Nhan Lượng phẫn nộ thét to đối với đám thủ hạ.
Chờ đám thủ hạ nơm nớp lo sợ lui ra ngoài, hắn vẫn còn chưa hết cơn giận, trên tay đang cầm một cái chén trà liền nện trên bàn:
– Ai có thể nói cho ta biết, Đường Quát Biện làm sao lại rơi xuống trong tay của Hoàng Dung!
Lúc trước hắn đối với Đường Quát Biện nổi lên sát tâm, nên phái một đội thích khách tâm phúc đến diệt khẩu, những thích khách đó ai cũng đều có võ công cao cường, Đường Quát Biện lại đang trọng thương trên người, vốn cho rằng xử lý sẽ dễ như trở bàn tay, nào ngờ đội thích khách thế mà toàn quân bị diệt, còn Đường Quát Biện thì cũng không thấy tăm hơi nơi đâu.
Mấy ngày nay hắn phái đại lượng người đi ra ngoài tra tin tức của Đường Quát Biện hạ lạc, nhưng một chút tin tức cũng không có, vậy mà hiện tại thế mà lại rơi xuống trong tay Hoàng Dung!
Đối với chuyện Hoàng Dung uy hiếp, Đường Quát Biện cũng không phải là rất quan tâm đến, Hoàn Nhan Lượng duy nhất để ý là Đường Quát Biện có biết là lúc trước là chính hắn xuống tay với Đường Quát Biện hay không?
– Vương gia không cần phải phiền não như thế, Hoàng Dung chỉ là muốn giải dược thôi sao a, chúng ta cứ đưa cho Hoàng Dung giải dược giả, không chỉ có thể diệt trừ họa lớn trong lòng là Quách Tĩnh, còn có thể thừa cơ diệt khẩu Đường Quát Biện, đem tất cả mọi việc đều đẩy lên trên người của Hoàng Dung.
Một bên Âu Dương Phong đột nhiên mở miệng nói, ở đây người duy nhất không muốn Quách Tĩnh được cứu nhiều nhất, chỉ sợ ngoại trừ hắn ra thì không còn có thể là ai khác, lại thêm lúc trước đưa cho Hoàn Nhan Lượng giải dược giả mạo, lão sợ Hoàn Nhan Lượng đáp ứng điều kiện của đối phương, vội vàng đoạt trước nói.
– Không được…
Hoàn Nhan Lượng quả quyết cự tuyệt…
– Việc này đã huyên náo xôn xao dư luận bên ngoài, nếu Đường Quát Biện chết, thì tất cả mọi người sẽ hoài nghi đến trên thân bổn vương, trong triều đình chính địch của bổn vương sẽ không buông tha cái cơ hội tốt này, lại thêm gia tộc Đường Quát trả thù, tuyệt đối không thể mạo hiểm bằng cách này.
Thực ra còn có một lý do mà hắn không có nói ra, nguyên bản kế hoạch là lặng yên không một tiếng động diệt trừ Đường Quát Biện, sau đó lại lấy một bộ mặt ấm áp an ủi kiều thê Hoàng Nhan Ca Bích của đối phương, dựa vào thủ đoạn đối phó với nữ nhân của hắn, nhân cơ hội Hoàng Nhan Ca Bích đau khổ để tang trượng phu thừa lúc vắng mà vào, khi ấy muốn đạt được thể xác và tinh thần của nàng cũng không phải là việc khó.
Vừa nghĩ tới Hoàng Nhan Ca Bích không biết chút nào cừu nhân giết phu của mình đang dưới háng của cừu nhân uyển chuyển hầu hạ, Hoàn Nhan Lượng thật là hưng phấn đến toàn thân phát run, còn nếu Hoàng Nhan Ca Bích hoài nghi mình là hung thủ hại chết trượng phu nàng, thì tất cả kế hoạch đều sẽ tan thành bọt nước, Hoàn Nhan Lượng tuyệt không muốn kế hoạch liệp diễm của mình xuất hiện một chỗ nào sơ suất.
– Âu Dương tiên sinh, phương cách đưa giải dược giả không thể làm, nha đầu Hoàng Dung này quỷ kế đa đoan, vô cùng giảo hoạt…
Nghĩ đến đối phương ba lần bốn lượt trong tay mình thoát khỏi, Cừu Thiên Nhận một bụng khó chịu…
– Hoàng Dung sở dĩ đưa vào thân thể Đường Quát Biện đồng dạng trúng độc, chính là vì để phòng bị một chiêu này, sau khi cầm được giải dược về sau, khẳng định Hoàng Dung sẽ để cho Đường Quát Biện uống trước.
– Vậy chẳng lẽ ngoan ngoãn đưa cho nha đầu này giải dược?
Âu Dương Phong ánh mắt lấp lóe, mặt âm trầm cũng không biết suy nghĩ cái gì.
– Được rồi…
Hoàn Nhan Lượng hừ một tiếng…
– Đã là Hoàng Dung muốn giải dược, thì cứ đưa cho nàng là xong, bổn vương đang muốn nở mày nở mặt đem Đường Quát Biện cứu được trở về, để văn võ trong triều không có lời nào để nói! Bất quá Hoàng Dung có bản lĩnh cầm được giải dược, thì cũng chưa hẳn có đủ bản lĩnh mang đi giải dược, Âu Dương tiên sinh, Mộ Dung Tiên Sinh, Cừu tiên sinh, lần này bổn vương muốn các người chung sức hợp tác, quyết không thể để Hoàng Dung lại chạy thoát được!
– Yên tâm đi vương gia, Hoàng Dung lần này có chắp cánh cũng không thể bay lên trời.
Một lời đáp, ở đây mấy vị toàn là cao thủ bên trong cao thủ, lần trước vây quanh trùng điệp vậy mà để cho Hoàng Dung chạy mất, cho dù Hoàn Nhan Lượng không có trách cứ bọn họ, nhưng bọn họ ai cũng đều cảm thấy bị mất thể diện, hữu tâm lần này cứu vớt lại danh dự.
Trong ba người thì Âu Dương Phong cùng phu phụ Quách Tĩnh, Hoàng Dung có mối cừu hận cũ, từ góc độ cá nhân của lão thì sẽ dốc hết toàn lực, Cừu Thiên Nhận thì là đặt nặng về công danh, một lòng hoàn toàn muốn đầu nhập vào Hoàn Nhan Lượng, vì vinh hoa phú quý lão cũng sẽ dốc hết toàn lực để chứng tỏ giá trị của mình, về phần Mộ Dung Bác lấy thân phận Lý lão tăng xuất hiện, lão chinh là một trong ba người không có quan tâm đến chuyện này.
– Đường Quát Biện đến tột cùng có nằm trong tay Hoàng Dung hay không thì là không thể biết chắc được, vương gia đừng có để bị Hoàng Dung dùng kế sách phô trương thanh lừa gạt.
Âu Dương Phong thì không muốn Hoàn Nhan Lượng đáp ứng đưa cho Hoàng Dung giải dược, dù sao bởi làm như vậy thì việc chính mình đưa cho Hoàn Nhan Lượng giải dược giả rất dễ bị bại lộ.
– Bổn vương ngay từ đầu cũng có hoài nghi…
Hoàn Nhan Lượng lắc đầu, chỉ vì bên trên bố cáo lại có ấn ký…
– Nhưng cái ấn ký này chính là chi ấn của gia tộc Đường Quát, đang nằm trong tay của Đường Quát Biện, ngoại nhân không có khả năng phỏng theo, huống chi Đường Quát Biện những ngày gần đây biến mất, thủ hạ bổn vương phái đi tra đều không phát hiện được Đường Quát Biện đang hạ lạc ở đâu, bây giờ xem ra chỉ có rơi vào trong tay Hoàng Dung nên mới có thể giấu diếm được tai mắt của bổn vương.
– Thì ra là như vậy!
Mọi người đều giật mình, chỉ là ngay cả Hoàn Nhan Lượng cũng không biết, Đường Quát Biện vì để cho Tống Thanh Thư giả mạo thân phận của mình một cách hoàn hảo nhất, trước khi chết sớm đã đem chi ấn của gia tộc Đường Quát cùng một hệ liệt bí mật nói cho Tống Thanh Thư nghe qua, bởi vậy ngay cả cáo già Hoàn Nhan Lượng cũng nhìn không ra sơ hở gì.
– Nhưng vì sao xú nha đầu Hoàng Dung này lại đem thời gian giao dịch đặt vào trước ngày mai, địa điểm cũng nói cho chúng ta biết trước?
Hoàng Dung từ ngày xưa đã nổi danh tinh quái khiến cho Cừu Thiên Nhận lưu lại ấn tượng cực lớn trong lòng, bởi vậy lão trong lúc nhất thời không thể nào tin được nàng.
– Đúng là rất kỳ quái, lưu một thời gian cho chúng ta, chẳng phải là cố tình để cho chúng ta có thể ung dung bố trí cạm bẫy?
Hoàn Nhan Lượng trầm ngâm một lát…
– Tuy nhiên dù nói gì đi nữa thì đối với chúng ta cũng đều có lợi…
– Hoàng Dung quỷ kế đa đoan, bên trong tất nhiên có dối trá…
Âu Dương Phong mặt sạm đen, lại nghĩ tới lúc trước lão dưới tay nàng chịu biết bao đau khổ, sắc mặt liền cực kỳ khó coi…
– Hoàng Dung sớm nói cho chúng ta biết, chỉ sợ là cố ý để cho chúng ta mai phục nhân thủ, đến lúc đó lại đổi một địa điểm khác, thì liền có thể không uổng phí một binh một tốt, lại có thể kiềm chế lại một số nhân thủ của chúng ta.
Hoàn Nhan Lượng gật đầu:
– Âu Dương tiên sinh nói không phải là không có lý, có thể tại nơi địa điểm khác thì bổn vương lại không có thời gian an bài…
Trầm ngâm, sau cùng hắn ra quyết định:
– Như vậy đi, trước mai phục một đội tại vùng phụ cận địa điểm này, bên trong âm thầm lưu lại gần một đội nhân mã cần dùng khi khẩn cấp…
Sau đó Hoàn Nhan Lượng liền triệu tập thủ hạ, bắt đầu bàn tính cách bố phòng như thế nào, nhân mã dự phòng tập trung như thế nào, dự đoán ra mọi tình huống xuất hiện, để chuẩn bị cách đối phó…
… Bạn đang đọc truyện sex tại web: wWw.TuoiNung.Com
Dựa theo tờ bố cáo chỉ định thời gian địa điểm của Hoàng Dung xuất hiện, lúc này Hoàn Nhan Lượng sắc mặt rất khó coi, bởi vì hắn ở chỗ này đợi đã hơn một canh giờ, mà bóng dáng Hoàng Dung bặt tăm không thấy.
– Quả nhiên không phải nơi này a…
Hoàn Nhan Lượng không biểu hiện ra ngoài khuôn mặt phẫn nộ, thực ra tất cả đã nằm trong dự liệu của hắn, nếu Hoàng Dung quả thật xuất hiện ở nơi đây, ngược lại hắn còn thất vọng, bởi vì chỉ có một nữ nhân ngu xuẩn mới có hành động như thế, vậy thì cho dù hắn có chinh phục được nàng thì cũng không có thành tựu cao như ước vọng.
Vút…
Đang lúc hắn trầm tư, một t tiếng xé gió từ xa truyền đến, Hoàn Nhan Lượng ngẩng đầu nhìn lại, thì thấy một mũi tên bắn lén từ phía đối diện phóng tới, bất quá hắn cũng không có chút nào là bối rối, tên thị vệ đã sớm kịp phản ứng, giơ đao đỡ lấy mũi tên rồi.
Hoàn Nhan Lượng ánh mắt dời về phía phương hướng mũi tên phóng tới, đã có đám thị vệ phóng đến, bất quá hắn cũng không có hy vọng là bắt được đối phương dễ dàng như vậy…
– Hồi bẩm vương gia, trên mũi tên có quấn kèm một mảnh vải!
Thị vệ chú ý tới phía trên có chữ viết.
– Trình lên!
Hoàn Nhan Lượng nhìn lấy chữ ghi bên trên mảnh vải, một trận cười lạnh:
– Quả nhiên là thế!
Bên trên mảnh vải thay đổi chỗ giao dịch, thời gian là nửa canh giờ, tính toán khoảng cách từ nơi đây đến đó, nửa canh giờ vừa vặn đủ để đuổi tới đó.
– Đi, thay đổi phương hướng.
Hoàn Nhan Lượng vung tay lên, quay đầu ngựa lại hướng tiến đến, về phần vấn đề binh lực bao vây nơi địa điểm mới, hắn hoàn toàn không cần lo lắng, tối hôm qua các tên chỉ huy thị vệ đã cân nhắc tính đến sẽ xuất hiện cái loại tình huống như thế này, thế là binh lính chia ra mười mấy đội, phân bố ra từng phương hướng bên trong cảnh nội, bảo đảm mặc cho Hoàng Dung xuất hiện ở nơi nào, trong thời gian ngắn nhất, quân binh đều có thể kịp di chuyển đến vây kín.
– Cùng bổn vương so tâm cơ, ngươi còn non lắm…
Hoàn Nhan Lượng khóe miệng hiện lên nụ cười, hắn đã bố trí xuống thiên la địa võng, lại có thêm nhóm người Âu Dương Phong luôn theo bên người, chỉ cần Hoàng Dung lộ diện, cam đoan nàng dù có mọc cánh cũng khó thoát. Nghĩ đến cuối cùng cũng có thể nếm được thân thể của mỹ nhân nổi tiếng tuyệt thế thiên hạ, Hoàn Nhan Lượng khó nén được tâm tình kích động.
Mấy canh giờ qua đi, Hoàn Nhan Lượng bây giờ cũng không cười nổi nữa, bởi vì hắn đã bị Hoàng Dung dắt mũi đuổi theo một vòng lớn, hắn phải dựa theo chỉ dẫn thay đổi đến năm, sáu địa điểm, Hoàng Dung vẫn chưa có hiện thân…
Duy nhất khiến cho Hoàn Nhan Lượng vui mừng là cho đến bây giờ, trước mắt những địa điểm đều vẫn nằm trong phạm vi khống chế binh lực dưới trướng, theo hơn nửa ngày tiến tới, lúc này đi theo Hoàn Nhan Lượng ngoại trừ nhóm người Âu Dương Phong thì chỉ còn lại đội thị vệ bảo vệ hắn.
Đương nhiên cứ bị quay như khỉ diễn trò vi, Hoàn Nhan Lượng rất là khó chịu, trong lòng âm thầm thề hung ác, chờ khi bắt được Hoàng Dung, không đem nàng đè ra cưỡng gian suốt ba ngày ba đêm thề không làm người.
– Thuận Phong Đình?
Không biết vì sao, khi Hoàn Nhan Lượng nhận được tin tức điểm hẹn mới mới nhất, lại có một loại cảm giác, nơi đây chính là điểm gặp mặt với Hoàng Dung.
Thuận Phong Đình là nơi có mấy lộ giao nhau, có thể nói là qua lại thông suốt bốn phương, là nơi có thể tẩu thoát tuyệt hảo, tuy nhiên Hoàn Nhan Lượng lại cười lạnh, hôm qua hắn đã cùng các tên cầm đầu thị vệ đem phụ cận của Khai Phong Thành lật qua lật lại nghiên cứu mấy lần, nơi này cũng là một trong những địa điểm mà bọn họ phỏng đoán Hoàng Dung sẽ chọn, hắn sớm đã mai phục quân binh tại trong vòng phương viên mấy chục dặm vị trí này, chỉ chờ ra lệnh một tiếng, từ các lộ liền sẽ bị bao vây thành một cái thiên la, đừng nói người, ngay cả chim cũng bay không thoát được.
Đương nhiên vì nơi này có nhiều đường để thoát thân, Hoàn Nhan Lượng cũng không cách nào đem nơi này vây chật như nêm cối được, bời vì địa hình, Thuận Phong Đình lưng tựa đại sơn thì khu vực đó không có cách nào phái người giữ vững, tuy nhiên cũng không cần cho người trấn thủ tại đó, bời vì ngọn núi này nhìn thì mênh mông bát ngát, thực ra lại là một chỗ tuyệt mệnh, tại trên đỉnh núi cuối cùng là một vách đá, khinh công cho dù có cao hơn người, nếu rơi xuống thì cũng phải thịt nát xương tan.
“Kẻ trí nghĩ đến ngàn điều tất vẫn có một điều bỏ qua!” Hoàn Nhan Lượng trong đầu hiện ra một câu nói kia, xem ra trời cao cũng đang giúp mình a, nghe nói Hoàng Dung cơ trí hơn người, lần này sợ rằng cũng phải bại vong tại nơi đây.
Thời điểm đoàn người đuổi tới Thuận Phong Đình, từ xa xa nhìn thấy bên trong sảnh đang có một nữ nhân phong hoa tuyệt đại đang thắp hương đánh đàn, tiếng cầm thanh uyển chuyển mơ hồ, như mang theo một lời u oán, khiến cho người nghe không tự kìm hãm được tâm hồn xao động, ý hàm hồn say, đoàn người của Hoàn Nhan Lượng đang mang theo túc sát chí khí mà đến, bị tiếng đàn này vừa lọt vào tai, sát khí lập tức giảm đi vài ba phần.
“Hoàng Dung tuy nhiên đáng hận, nhưng mỹ mạo đúng là rung động lòng người, khó trách năm xưa Khắc nhi đối Hoàng Dung mê luyến như vậy.” Nghĩ đến Âu Dương Khắc, Âu Dương Phong trong lúc nhất thời thất vọng mất mát.
Một bên Cừu Thiên Nhận cũng là âm thầm tắc lưỡi: “Nha đầu Hoàng Dung này, niên kỹ càng lớn thì càng trổ mã xinh đẹp dị thường, không nghĩ tới sau khi có trượng phu, thì tư thái bộ dáng ngược lại càng lúc càng xuất sắc.”
Nhìn lấy nữ nhân trong đình, bên trong ánh mắt Hoàn Nhan Lượng hiện lên nóng rực, phất tay ra hiệu thủ hạ dừng bước lại, chính mình tiến lên mấy bước nói ra:
– Cổ nhân có nói, dư âm tiếng đàn tri âm còn văng vẳng bên tai ba ngày không dứt, bổn vương xưa nay xem thường, hôm nay nghe phu nhân khảy một bản đàn, mới biết cổ nhân nói đúng là không sai vậy! Chỉ bất quá bổn vương nghe được bên trong tiếng đàn của phu nhân tựa hồ ẩn giấu đi một chút u oán, cũng không biết là bởi vì phiền não chuyện gì, biết đâu bổn vương nói không chừng có thể phụ giúp giùm cho phu nhân một tay.
Hoàng Dung thầm giật mình, nàng vừa rồi trong lúc đánh đàn không tự chủ được, cứ nghĩ đến cùng Tống Thanh Thư cắt không đứt lý, mà còn loạn quan hệ, không nghĩ tới cái này tên vương gia Kim Quốc này thế mà lại tinh thông âm luật, có thể từ trong tiếng đàn nghe ra tâm tư bản thân của mình.
Tuy nhiên nàng rất nhanh lạnh lùng đáp:
– Cầm luật như lòng người, cảnh giới cao nhất là không vướng đến nửa hạt bụi trần, chỉ cần là hơi dính thì liền sẽ trở thành dung tục, liền mất đi chi ý thanh tịnh, bản cầm này liên quan đến phiền não của ta, hiện tại đã nhiễm sát khí cùng dục niệm trên người của ngươi, cầm tâm đã không tịnh, như thế nào lại có thể diễn tấu ra thanh âm theo tâm đây? Đàn này, không cần nữa cũng được!
Vừa dứt lời, nàng liền đưa tay phất một cái, trước mặt cây đàn kia tất cả dây tơ đều bị đứt gãy.
Gặp nàng một điểm không nể mặt mũi, Hoàn Nhan Lượng trong mắt lóe lên giận dữ, bất quá hắn che giấu qua rất tốt, vẫn duy trì phong độ:
– Đã là phu nhân không nguyện ý cùng bổn vương bắt chước Bá Nha – Tử Kỳ, vậy thì bổn vương đành phải giải quyết việc chung.
Hắn một bên nói một bên dò xét chung quanh, nhìn lấy bên trong lương đình không còn có người nào nữa, liền cười lạnh…
– Phu nhân lấy Đường Quát huynh uy hiếp ước hẹn bổn vương đến đây, như vậy xin hỏi Đường Quát huynh bây giờ đang ở nơi nào?