Phần 7
Đêm qua tôi ngủ từ lúc nào cũng không biết, khi giật mình dậy thì cũng mới 6 giờ sáng. Em vẫn nằm trong vòng tay tôi, còn tay tôi thì tê cứng hết nên tôi nhẹ nhàng từ từ lấy cánh tay ra khỏi đầu em. Cánh tay tôi cử động thì em cũng thức, giọng em vẫn còn say ngủ nói:
– Anh thức sớm quá vậy.
– Anh ở quê thức sớm quen rồi, em ngủ tiếp đi.
Em nhìn tôi cười mỉm:
– Tính cho em 5 triệu vào đây ngủ thôi hả?
Tôi đáp bằng giọng dứt khoát:
– Được ôm người xinh như em ngủ là lời rồi.
Cái này là đang trả lời kiểu xạo lồn nhe anh em, lỡ diễn rồi đêm qua say quá mê lúc nào chả hay chứ có muốn đâu, với lại tiền của mấy ông anh mà có phải của mình đâu. Haha… Mà tôi được trời phú cho cái đầu nhảy số cũng lẹ, cứ ma ma phật phật như thế mà trước giờ toàn được mấy em xinh xinh thích, chứ bên ngoài tôi nhìn bần lắm. Tiếp câu chuyện em nói:
– Nhưng em muốn. Đợi anh đêm qua đến giờ mà còn định bỏ em nữa à.
Tôi dùng tay đỡ đầu em lên kê gói vào để lấy tay tôi ra. Nhìn em tôi cười nói:
– Anh đi tắm.
Em làm gương mặt nũng niệu, nhìn tôi nói:
– Hôn em…
– Anh chưa đánh răng mà hôn gì?
– Thì hôn vào má, giờ có hôn không? Em không cho anh đi tắm luôn đó. – Em lấy tay níu tôi lại.
Tôi hôn vào má em, một nụ hôn có trong đó cả tình cảm tôi dành cho em. Tôi quay người định đi thì bị em níu lại:
– Cúi xuống đến em.
Tôi làm theo lời em nói, cúi người xuống em cũng gửi tôi một nụ hôn. Tôi vào nhà tắm đánh răng và cởi đồ ra tắm, đang tắm thì em gõ cửa và nói:
– Anh mở cửa ra em đi vệ sinh với.
Tôi cũng khá bất ngờ về sự thoải mái, không khoảng cách của em dành cho tôi. Thoáng chốc tôi cũng chẳng biết giữa em và tôi đang là gì của nhau nữa, đang là ranh giới mong manh giữa tình yêu và cuộc vui. Tôi lại mở cửa thì thấy trọn thân hình mảnh mai, không còn mảnh vải che thân của em trước mặt tôi. Tôi đứng hình trước thân hình đó mất mấy giây, sau khi em chạy thọt vào trong đi về sinh thì tôi mới tĩnh lại quay người vào trong.
Tôi vẫn tiếp tục tắm và cũng chẳng dám nhìn em lần nữa, vì thằng em tôi nó vẫn còn bình thường, tôi cũng đang cố giữ một nét nghiêm túc, bất cần trước mặt em. Mọi thứ như tôi tính cũng chẳng thể diễn ra được lâu, tất cả sụp đổ sau khi em đi vệ sinh xong. Em lấy tay chạm vào thằng em tôi mà chiêu chọc:
– Hôm qua lúc massage phòng lên dữ lắm mà. Sao nay hiền vậy. Ui…
Thằng em tôi liền nóng giận vương mình một cách nhanh chóng. Như em đã vừa chạm vào nỗi đau, nổi tức giận của nó. Bao nhiêu nổi tức giận của nó giành cho tôi liền bọc phát ra. Nhìn nó chẳng khác gì một cây vũ khí sắt nhọn đang sừng sững đầy máu chiến. Tôi thì lại bị chính thằng em mình làm mất mặt nên đành ngậm ngùi tiếp tục tắm.
Em thì khoái chí vừa cười vừa nói:
– Ơ sao mà nó ngoan quá vậy anh.
– Em làm nó giận rồi đó, tý em coi chừng nó.
– Em đợi nó từ đêm đây…
Em lại súc miệng, còn tôi cố hòa mình thêm vào dòng nước ấm để xua đuổi cơn mệt mỏi từ đêm qua ra hết.
Em xong và đứng nhìn tôi từ lúc nào cũng không biết, chỉ đến khi tôi mở mắt ra sau khi nghe giọng em mới biết:
– Anh định ở đây luôn à?
– Em vào đi, anh lau mình vào liền. Ngâm nước ấm cho khỏe.
– Không. Em muốn vào với anh.
Em lại nhõng nhẽo với tôi, em cứ đặt tôi giữa 2 ranh giới mong manh do em tạo ra làm tôi chẳng dễ chịu chút nào. Cảm xúc tôi cứ bị lơ lửng thế nào đấy thật khó mà diễn tả. Tôi quay người lại định tắt nước ra ngoài với em thì bất ngờ em ôm tôi từ sau, tôi còn chưa biết được chuyện gì thì em nói:
– Em ngâm mình với anh luôn cho khỏe, tý em đi học nữa.
Em làm tôi bất ngờ kèm theo sự sung sướng khó tả, và tức nhiên thằng em của tôi cũng không ngoại lệ, nhiều khi nó còn sung sướng hơn cả tôi vì nó đã dựt liên liên hồi mấy lần.
Em ôm tôi từ phía sau, tay em cũng từ từ hạ xuống cầm lấy thằng em tôi mà vuốt ve. Tôi phải gồng mình lên để phản khán lại thôi tôi đứng không vững mất.
Giọng em thều thào từ phía sau:
– Anh quay người lại đi.
Tôi bây giờ như đứa trẻ chỉ biết làm theo lời em, tôi quay người lại đối diện với em. Em cúi người nhẹ xuống dùng lưỡi chạm vào víu tôi. Tôi quéo người lại tận hưởng theo từng milimét di chuyển của lưỡi em. Tôi thật sự chìm đắm vào thiên đường mà em tạo ra, mọi thứ em điều chủ động và đưa tôi đi qua nhiều khung bậc cảm xúc. Một điều mà từ trước đến giờ tôi chưa bao giờ có được.
Em cúi người xuống hơn nữa để di chuyển lưỡi mình dọc theo người tôi xuống bên dưới, cuối cùng em quỳ gối và nhìn đối diện thằng em tôi. Hay kẻ khát tình, đầy máu chiến đang nhìn nhau. Em bất ngờ tung đòn trước dùng lưỡi khiêu khích thằng em tôi, em như điểm nguyệt cậu em tôi khiến nó chẳng tung được chiêu nào chỉ biết dựt lên như cầu cứu tôi.
Tôi lúc đấy cũng chẳng dám phản kháng để cứu thằng em mình vì đang đấm chìm vào thiên đàng của em. Cái thiên đang em mang đến cho tôi tuyệt đẹp, nơi mà trước giờ đã bao lần tôi mơ được đến mà chẳng thể được đặt chân bước đến.
… Bạn đang đọc truyện Biến cố cuộc đời tại nguồn: https://nongcuc.org/2024/05/bien-co-cuoc-doi.html
Lên thiên đàng thì sướng đấy, nhưng mãi đấm chìm trong đó chắc tôi cũng sẽ xuống sớm mất, nên tôi đành phải kêu em dừng lại để tôi trở về nơi hồng trần hiện tại. Em đứng lên nhìn tôi với vẻ mặt đầy thắc mắc. Tôi nhanh miệng giải đáp cho em:
– Đi vào trong em, anh chịu không nổi mất.
Gương mặt em liền hớn hở như trêu chọc tôi. Em ôm lấy tôi liền gửi lên môi tôi một nụ hôn nồng nhiệt. Tôi và em lau khô người ra ngoài giường lại lao vào nhau như hai con thiêu thân, bọn tôi đấm chìm vào cái không gian riêng, cách biệt mọi thực tại đang diễn ra.
Tôi ân cần âu yếm em như người yêu, tôi không xem giây phút đó chỉ đơn thuần là một cuộc vui có phí, mà tôi xem em như một người yêu thực thụ.
Nhưng dường như hôm nay mọi thứ diễn ra nhanh hơn, do thằng em tôi hôm nay sức khỏe kém hay do em biết cách nuông chiều tôi hơn nữa không biết, mà mọi thứ diễn ra nhanh hơn so với lần gần đây tôi được sung sướng với em quyên nhiều.
Tôi gần như kiệt sức trong sự sung sướng của bản thân, lăn đùng ra đó tay chân chẳng cử động nổi, em cũng thở hổn hển một lúc rồi ngồi dậy tháo cái bao còn nằm trên cậu em tôi ra và đi vào nhà tắm.
Khi em quay ra thì tôi vẫn còn nằm bất động ở đó chẳng khác gì một thây ma, em ân cần dùng khăn vệ sinh lại thằng em tôi và nói:
– Anh mệt lắm hả?
Tôi phải điều chỉnh lại hơi thở của mình một lúc mới mở miệng trả lời được câu hỏi của em:
– Ừm…
Em lại hỏi tiếp:
– Mà anh có sướng không?
– Sướng mới nhanh thế kia chứ.
Em nằm xuống ôm tôi, thân thể trần truồng làm tôi cảm nhận được trọn vẹn sự mát lạnh của từng milimét da thịt em. Em trầm ngâm điều gì đó một lúc lâu rồi lí nhí vào tai tôi:
– Em cũng thế, lâu lắm rồi em mới có được cảm giác này.
Giọng nói u buồn của em làm tâm trạng tôi cũng thả hồn vào từng câu chữ em nói ra mà trầm ngâm theo.
Em lại nói tiếp:
– Chính xác hơn là từ lúc em vào Sài Gòn đến giờ chưa có được cảm giác thế này.
– Từ khi vào Sg bên thằng bồ em là cảm giác xa lạ khó tả, cảm giác chỉ em phục tùng theo vì yêu nó.
Tôi cảm nhận được nỗi buồn của em qua từng câu chữ, nhưng tôi lại chẳng hiểu cái cảm giác của em nói là cảm giác thế nào. Tôi cũng gật gù ôm em vào lòng vuốt ve như đã hiểu và cảm thông với những gì em đã trải qua.
Tôi và em tâm sự với nhau rất nhiều, từ chuyện tình yêu đến gia đình, từ chuyện bản thân đến chuyện xã hội. Chúng tôi mở lòng nói cho nhau nghe mà chẳng chút e ngại, như thể đã quen nhau từ rất lâu rồi mới gặp lại. Câu chuyện chỉ dừng lại khi tôi nhìn chiếc đồng hồ treo tường trước mặt hiện thị 7 giờ 30 phút. Tôi đi tắm lại đợi mấy ông anh, không biết mấy giờ các ổng đi. Tôi thì sợ đến giờ để các ổng đợi thì phiền quá.
Tôi ngồi dậy thì bị em níu lại, em nũng nịu với tôi như cặp tình nhân mặn nồng. Tôi cũng đấm chìm trong không gian hạnh phúc ngắn hạn đó mà vui vẻ đáp ứng mọi yêu cầu từ em. Rồi chúng tôi cùng nhau vào nhà tắm, tôi thì định tắm nhanh để chờ điện thoại của mấy ông anh nhưng em lại kêu tôi cùng em ngâm mình vào bồn tắm. Lúc đầu tôi từ chối và nói cho em biết lý do, nhưng rồi tôi cũng đồng ý sau khi nghe em nói:
– Ngâm với em 30 phút thôi, hôm nay chủ nhật ở Sg giờ này chưa có ai ra đường đâu.
Tôi nghe cũng hợp lý nên gật đầu đồng ý, nói vậy cho có giá chứ thật sự là tôi muốn lắm nhưng chưa có lý do hợp lý thôi. Kaka…
Tôi ngâm mình trong dòng nước ấm được xã ra từ vòi, một tay tôi ôm lấy em, tay còn lại tôi đặt ngay vòng một của em. Tôi đặt biệt rất thích vòng 1 của phụ nữ, đó là thói quen từ nhỏ đến tận bây giờ, khi tôi ngủ với người yêu mặc định lúc nào cũng có một bàn tay đặt tại đó không bao giờ buông, mặc dù đang ngủ.
Em một lần nữa, lại dẫn dắt tôi đến cổng vào thiên đường. Lần này con đường dẫn vào thiên đường ngắn hơn lần trước và thiên đường cũng đẹp hơn vì tôi bị kích thích cực mạnh ở không gian bồn tắm thế này. Đó là lần đầu tiên tôi làm tình trong bồn tắm, mọi thứ điều thực tế do em tạo ra cho tôi chứ không còn qua phim ảnh tôi thường xem nữa. Tôi và em lại cuốn vào nhau, quyết liệt và hì hục như hai con thú hoang nhìn thấy con mồi của mình.
Tôi cũng không thể kéo dài cảm giác đó lâu hơn lần đầu được bao nhiêu. Vì những trò mới mẻ mà em cho tôi trải qua, cũng vì cơn thèm khát đã lên tột đỉnh của tôi. Mà như thế thôi tôi cũng mãn nguyện lắm rồi, cũng đủ để tôi nhớ đến tận bây giờ không quên rồi. Lần này tôi ngâm mình trong bồn tắm để điều chỉnh hơi thở của mình sau khi sung sướng, em thì vẫn đeo tôi như sam, lúc nào cũng ôm chầm lấy tôi không buông.
Chúng tôi tắm rửa và bước ra khỏi nhà tắm. Nhìn lên đồng hồ đã 8 giờ 30 phút, tôi và em mặc quần áo vào chuẩn bị chia tay nhau. Từ lúc tôi mặc quần áo thì gương mặt của em đã không còn vui vẻ nữa, nét mặc buồn bã của em lại hiện ra. Em chẳng nói gì, chỉ ngồi trên giường ánh mắt nhìn về phía cửa sổ. Tôi phải ngồi xuống hôn em và âu yếm nói:
– Sao em buồn vậy?
Giọng em thều thào đáp:
– Khi nào em mới được gặp anh nữa?
– Khi nào lên anh tìm em.
Đôi mắt sâu thẳm của em nhìn tôi nói:
– Anh hứa đấy nhé.
Tôi nhìn em nở một nụ cười, đáp:
– Anh hứa.
Em ôm hôn tôi, một nụ hôn nồng nhiệt hơn cả. Rồi em lại nói với giọng trách móc:
– Có sđt người ta chưa mà hứa tìm?
Tôi ấp úng chẳng biết phải trả lời thế nào, chỉ cười rồi lấy điện thoại ra lưu số em lại.
Sau khi lưu số điện thoại em, tôi quay sang hỏi:
– Em đi làm gần đây không?
Em đáp:
– Dạ, gần anh. 9 giờ 30 em đi.
Tôi nhìn đồng hồ thấy còn gần tiếng nữa mới đến giờ em đi làm, mấy ông anh giờ vẫn chưa thấy gọi nên tôi rũ em đi ăn sáng. Từ sáng sớm đến giờ đã làm hai phát chưa ăn uống gì nên tay chân tôi muốn rụng rời. Em hỏi tôi:
– Anh muốn ăn gì? Đi xuống dưới ăn hay ăn trong phòng anh?
Tôi nhìn em thắc mắc:
– Ủa, ở đây có đồ ăn sáng luôn hả?
– Có, phía trên có nhà hàng.
– Vậy anh với em lên trên đó ăn.
Tôi và em ra thang máy bấm lên tầng cao nhất, chúng tôi ngồi bàn phía ngoài nhìn được bao quát khung cảnh thành phố từ trên cao. Tôi gọi một phần bánh mì bò bít tết kèm ly cà phê sữa đá, còn em gọi một ly cam vắt và bánh mì ốp la. Tôi ngồi đối diện em như đôi tình nhân trẻ đang hạnh phúc bên nhau, chúng tôi quan tâm, chăm sóc nhau từng cái nĩa, từng chai gia vị.
Trong lúc đợi bếp làm thì anh Tài gọi cho tôi:
– Thức chưa ku?
– Dạ rồi anh, em đang ăn sáng ở nhà hàng phía trên nè anh. Mấy anh thức chưa lên đây ăn luôn.
– Ừ. Để mấy anh lên.
Lúc mấy anh lên đến thì chúng tôi đã ăn sáng xong rồi, anh Thành nhìn thấy tôi ngồi cùng Nhi liền nói:
– Hạnh phúc quá vậy em trai.
Câu nói đùa của anh làm tôi ngượng ngùng khó tả, vì các anh lên chỉ một mình không có mấy em đêm qua đi cùng như tôi. Em chủ động đứng lên, sang ngồi cạnh tôi để nhường chỗ cho các anh. Các anh đùa giỡn, trêu chọc đủ thứ chuyện phá tan đi cái không gian yên tĩnh thơ mộng lúc nãy. Ngồi vui vẻ ăn uống với nhau một lúc thì cũng đến giờ em đi làm, em khiều tôi và nói lý rí vào tai tôi:
– Em đến giờ đi làm rồi.
Gương mặt vui vẻ của em bỗng trở nên buồn bã, đầy nuối tiếc. Tôi đáp:
– Vậy em đi đi, để anh đi cùng em xuống phía dưới.
Em đứng lên chào hỏi các anh rất lễ phép rồi rời đi cùng tôi. Vào bên trong thang máy em liền ôm lấy tôi, đôi mắt em rưng rưng như thể chuẩn bị xa chàng người yêu đã quen nhau từ lâu lắm rồi. Em nói:
– Về giữ liên lạc với em đấy nhé.
Tôi đáp lời em:
– Ừm, anh biết rồi.
– Không hiểu sao bên anh em thấy an toàn quá, chẳng muốn xa anh tý nào.
– Cố gắng học nghề đi, có dịp anh lên thăm em.
Cửa thang máy mở ra làm em lau vội những giọt nước mắt đang rưng rưng mà mạnh mẽ bước ra. Tôi nắm tay em đi xuống bên dưới hầm xe, dắt xe em ra và chào tạm biệt. Chúng tôi tạm biệt nhau bằng những nụ hôn và cả những lời hứa cho sau này.
Khi tôi quay lên, lúc một mình trong tháng máy bỗng dưng một nỗi buồn kéo đến vây lấy tôi. Thời gian bên em là không dài, nhưng hình như tôi và em đã mang đến đủ những thứ đối phương đang cần. Nên lòng tôi giờ đây luyến tiếc nơi này khó tả.
Em mang đến cho tôi đủ mọi dư vị tình yêu mà tôi đang cần, và tôi cũng đã sưởi ấm lại trái tim lạnh lẽo cô đơn của em. Nhưng thật tiếc rằng chúng tôi lại gặp nhau trong hoàn cảnh thật chớ trêu và khoảng cách địa lí cũng không gần.
Tôi quay lên ngồi đợi mấy ông anh ăn uống xong thì chúng tôi rời đi lúc gần 10 giờ. Chúng tôi đến thẳng một khu trò chơi rất lớn, nơi tý nữa sẽ diễn ra trận đánh thiên hạ đệ nhất bang. Không khí nhộn nhịp, tấp nập người như một ngày hội. Tôi đi theo các anh được vào khu vực chờ riêng, đa số là những người chuẩn chạc lớn tuổi, nhưng ấn tượng nhất lúc đó với tôi là có cả ca sĩ Ưng Hoàng Phúc. Anh Ưng Hoàng Phúc là bên bang kia, tý nữa sẽ đánh với bang chúng tôi. Từ lúc vào bên trong tôi chẳng dám nói một lời nào vì sự choáng ngợp bởi những con người và không khí đang diễn ra.
Lần đi này mọi thứ điều quá tuyệt vời đối với tôi, chỉ có một chút buồn là hôm đó bang tôi thua. Trận công thành chiến diễn ra rất kịch tính, nhưng bang bên kia lực lượng điều hơn bên tôi. Bên tôi chỉ được vài ông anh đầu tư vào khủng để gánh anh em, nhưng trận công thành chiến này quy mô cả sever nên một hai cá nhân đương nhiên sẽ không gánh nổi. Nhưng anh em bọn tôi cũng xác định là vui chơi, giao lưu nên cũng không mang tâm trạng buồn rầu gì.
Thế là khi ra về được mấy ông anh dẫn đi ăn với anh Ưng Hoàng Phúc, lặng lẵng ngồi ăn nghe các idol nói chuyện. Kết thúc một chuyến đi, ba anh em chúng tôi lên xe quay về quê. Khi về đến tiệm nét anh Thanh cũng đã hơn 9 giờ đêm, ai về nhà nấy. Kết thúc chuyến đi, ăn chơi đầu đời của thằng nhóc 17 tuổi.