Phần 22
– Hỏa chưởng cường hóa x4!
Vũ bắt đầu thử nghiệm tác dụng của bảo vật Nguyệt Ấn. Đòn chưởng tung ra với khối năng lượng khổng lồ bắn đến chỗ Phạm Nhân.
Tên kia cũng không vừa khi hắn cũng bạo phát năng lượng tung ra đòn chưởng sáng chói mắt. Hai dòng năng lượng gặp nhau khiến một vụ nổ năng lượng diễn ra.
Bùmmmmmmm!
Mặt đất đá xung quanh bị phá hủy lún sâu xuống vài mét, dư chấn của nó còn khiến cây cối xung quanh như muốn đổ nát.
– Yaaaaaaaaaaaaaaaaa!
Hai người xông vào đấm đá túi bụi, thân thể của Phạm Nhân là cá sấu nên rất cứng và gai góc. Tuy là cá sấu đi bằng hai chân nhưng Phạm Nhân cử động rất linh hoạt và sức mạnh không thể chối cãi.
– Con chó này!
Phạm Nhân hét lên, hắn ta sử dụng chiếc đuôi quật vào mặt Vũ khiến cho cậu ta bị bay ra, không ngờ được tình huống nên Vũ bị thương máu me đầy mặt.
Tranh thủ cơ hội hiếm có, Phạm Nhân xông tới dùng chiếc đuôi cuốn vào tay trái Vũ. Hai cánh tay to khỏe của hắn nắm lấy đầu Vũ và liên tục lên gối vào mặt cậu. Vũ lấy cánh tay phải ra đỡ nhưng vẫn khó chống lại sức mạnh từ những cú lên gối kia, cánh tay của cậu như muốn tan nát.
– Thằng chó đẻ!
Vũ cay cú chửi thề, Phạm Nhân thấy hứng thú liền bỏ cái đầu Vũ ra để chuẩn bị cho một cú đấm kinh thiên. Cái đuôi của hắn siết rất mạnh vào Hắc Kim của Vũ nên cậu ta chỉ có thể dùng tay phải.
Vũ thấy nắm đấm của Phạm Nhân từ từ sáng lên, hắn ta càng cố cử động thì chiếc đuôi kia lại siết càng chặt. Hết cách nên hắn phải vận động 50% năng lượng mà bảo vệ.
– ĐỠ LẤY!
Phạm Nhân với cánh tay phải sáng chói, trực tiếp đấm thẳng vào phần bụng của Vũ khiến cho hắn ta bị thổ huyết. Không khí xung quanh méo lại vì bị ảnh hưởng bởi cú đấm kia.
– Hự!
Máu trào ra từ miệng Vũ rất nhiều, dù hắn ta đã dùng tới 50% số năng lượng nhưng vẫn không thể đủ. Chiếc áo giáp mặc bên ngoài cũng chịu ảnh hưởng theo. Quá đau đớn khiến Vũ ngã ngửa ra và nằm trên mặt đất.
– CHƯA HẾT ĐÂU!
Phạm Nhân nhảy lên thật cao, đầu gối bên phải sáng lên mạnh mẽ chuẩn bị một cú đáp đất trời giáng.
Vũ thấy nguy hiểm liền phản xạ lăn qua một bên, nếu trúng đích có thể khiến hắn tan đầu.
Uỳnhhhhhhhhhh.
Mặt đất chỗ Vũ vừa nằm bị lõm xuống bởi đầu gối của Phạm Nhân. Hắn ta ngẩng mặt lên thì đã thấy Vũ nhảy ra xa.
Ve vẩy chiếc đuôi, hắn ta khoái trá mỉa mai Vũ:
– Sao nào? Mày sẽ không được chết bình thường đâu, tao sẽ mang người yêu mày ra doggy trước mặt mày. Cho mày chết một cách cực hình.
Vũ cay cú nghiến răng, hắn quá yếu để có thể chiến đấu với một Chiến binh cấp 5. Có lẽ hắn sẽ tìm cách trốn thoát còn hơn là phải chết.
Thằng Phạm Nhân thần tốc lao tới, cả thân thể cá sấu sáng lên chuẩn bị một cước chí mạng, Vũ không thể nào suy nghĩ kịp và phản ứng được. Cậu ta bị đá bay đi như một quả bóng mà không thể chống lại sức mạnh kinh khủng ấy.
– Yaaaaaaaaaaa!
Thằng Phạm Nhân bay theo, bàn tay hắn ta tạo ra một quả cầu ánh sáng cực lớn, với ý định một chiêu kết liễu cuộc đời Vũ mà không để lại một hạt bụi nào.
Khối năng lượng khủng bố chuẩn bị giáng xuống đầu Vũ, chưa chạm đến người đã khiến cậu ta hộc máu, Hắc Kim lập tức biến thành một lá chắn chống lại thứ ánh sáng chết người kia.
Bùmmmmmmmmmm!
Khối năng lượng kia tiếp xúc với lá chắn Hắc Kim liền phát nổ, tuy không chạm được vào người Vũ nhưng lại khiến một vùng xung quanh bị phá hủy. Lần này Vũ nằm trên đất thật sự vì không chịu nổi sức mạnh kinh khủng từ đòn chưởng của Phạm Nhân.
– Gì vậy? Mới thế mà đã gục sao?
Phạm Nhân cuốn cái đuôi to khỏe của hắn vào cổ Vũ, nhấc cậu ta lên và đấm liên tục khiến Vũ chỉ biết đau đớn gào thét.
Mọi hiệu ứng tra tấn vật lí được đặt lên Vũ, từ đấm đến đá, lên gối rồi bóp cổ. Máu me chảy ra trông rất kinh, Thái Dương Chân Hỏa cũng không còn cháy và bị vùi dập bởi sức mạnh áp đảo tuyệt đối kia.
– Lần cuối rồi nhóc!
Bàn tay thằng Phạm Nhân sáng lên, hắn đặt lên cơ thể Vũ chuẩn bị một cú chưởng siêu sức mạnh.
– Aaaaaaaaaaaaaaa!
Vũ bị bắn ra bởi đòn chưởng kia, cơ thể hắn bây giờ trông cực kỳ thảm hại, máu me hòa với màu quần áo, xương tay chân gãy không thiếu chỗ nào. Hỏa năng lượng trong cơ thể cạn kiệt, bây giờ hắn ta chỉ nằm chờ chết.
Thằng Phạm Nhân đứng thở hồng hộc với vẻ mặt thỏa mãn, hắn ta tiến lại gần Vũ nói đôi lời tạm biệt:
– Đây là kết thúc của mày?
– Khè… Khè… Mày mày… Mạnh lắm.
Vũ nằm dưới đất không thể cử động, giọng nói của hắn không thể phát ra như bình thường nữa, bây giờ hắn chỉ mong đợi một cái gì đó kỳ tích.
– Tao không rõ cái này có phải Nhất dương chỉ hay không nhưng mà cũng đủ để tiễn mày một đoạn.
Đưa ngón tay phát sáng lên, năng lượng tập trung rất nhiều và dày đặc. Vũ nhắm mắt cầu cứu máy tính:
– Máy tính, giúp tao! Tao không mang theo nhẫn không gian Ma cực.
– Xin lỗi, nhưng ta sẽ để ngươi tự sinh tự diệt.
Như vậy thì hắn cũng hết cách, hắn còn không cả đủ sức điều khiển Hắc Kim. Bây giờ hắn mới hiểu sự tuyệt vọng là như thế nào.
– Hự!
Tia năng lượng của thằng Phạm Nhân đi qua ngực Vũ, để lại một lỗ thủng nhưng bằng cách nào đó hắn ta vẫn thoi thóp còn sống.
Lấy chân đạp lên ngực của Vũ, thằng Phạm Nhân vẫn nói dù biết là lời thừa:
– Đến lúc chết!
Lần này thì khác, khối cầu năng lượng trên tay Phạm Nhân rất to, hắn muốn Vũ đi ngay và luôn, càng nhìn hắn lại càng thấy tội lỗi.
“Nó sẽ cứu ngươi một mạng.”
Giọng thông báo của máy tính vang lên, cơ thể Vũ lập tức được bao phủ một lớp lá chắn năng lượng. Cú chưởng của Phạm Nhân không hề có tác dụng lên lớp lá chắn.
– Dadadadadadadadada!
Phạm Nhân liên tục bắn chưởng đến Vũ, nhưng không thể mang lại kết quả, hắn xông vào đấm đá cũng không thể phá hủy lớp lá chắn dù chỉ là một vết nứt.
Bên trong lớp lá chắn, các vết thương của Vũ lành lại một cách biến thái, từ xương đến máu đều hồi phục theo một cách vô lý. Cơ thể bắt đầu có sức sống khiến Vũ không tin là mình vừa sắp chết.
Hồi phục hoàn toàn, hắn đứng dậy gào thét:
– Yaaaaaaaaaaaaa, Haaaaaaaaaaaaaa!
Hét một tràng dài ngoằng, Thái Dương Chân Hỏa bốc cháy màu xanh dương bao bọc quanh cơ thể, lửa từ chỗ của Vũ tỏa nhiệt khiến cây cối xung quanh héo lại như chết cháy.
– Chết điiiiiiiiiiiii!
Phạm Nhân không can tâm, hắn bắn một chưởng ánh sáng cực mạnh tới chỗ Vũ. Cậu ta dùng tay gạt phắt đòn chưởng kia đi, từ từ bước tới và đỡ tất cả các chưởng của thằng Phạm Nhân. Không chiêu nào có thể khiến Vũ đổ một giọt máu. Vẻ mặt mỉm cười đắc ý trái ngược hoàn toàn khuôn mặt hoảng sợ tột độ của kẻ thù.
Vũ sử dụng tốc độ bàn thờ của hắn dịch chuyển đến trước mặt Phạm Nhân. Nắm tay bên phải bùng cháy đấm một quyền siêu kinh khủng vào thẳng bụng đối phương.
Rắc… rắc.
Tiếng xương vỡ vụn vang lên, Phạm Nhân lúc này cực kỳ đau đớn và bắt đầu nhận ra thực lực đối thủ.
– Về chầu ông bà chứ còn sao nữa? Hỏa chưởng cường hóa x4!
Nghe được câu nói khủng khiếp kia, Phạm Nhân lập tức bò xuống mặt nước hòng chạy thoát, hắn tin với cơ thể cá sấu này thì không ai có thể so bì kịp.
– Hừm, đầu óc mày đơn giản quá! Haaaaaaaaaaaa!
Ngọn lửa màu xanh dương khổng lồ đuổi theo con cá sấu kia. Nếu thử nghiệm trên thành phố thì có thể phá hủy một con phố là chuyện bình thường.
Bùmmmmmmmmmm!
Vụ nổ chấn động cả một khúc sông, tạo ra những cột nước cao cả chục mét. Phạm Nhân rõ ràng là không thể trốn thoát. Cơ thể quái vật cá sấu của hắn tan nát ra thành từng khúc, máu me chảy ra hòa vào màu nước sông. Cảnh tượng không khác gì một bộ phim siêu kinh dị.
Vũ nhanh chóng chạy thoát, hắn ta không muốn ai biết vụ này. Kể cả khi là một việc anh hùng đã giết một con quái vật.