Phần 66
Mặc dù Cố Hàn Uyên lúc rời khỏi Cổ Mộ không thể ăn được hai nàng, nhưng điểm nhân vật phản diện các nàng lại được cho rất nhiều.
Quá trình Lý Mạc Sầu tuẫn tình cùng tu luyện Ngọc Nữ Tâm Kinh được cho 6500 điểm nhân vật phản diện.
Đồng dạng quá trình Tiểu Long Nữ trong nước đưa tình cùng tu luyện Ngọc Nữ Tâm Kinh được cho 7400 điểm nhân vật phản diện, hơn nữa hệ thống đánh giá hàng loạt tích lũy được 30800 điểm, hơn nữa còn có cấp đánh giá SSS có thể nhận lấy ban thưởng.
Cấp đánh giá SSS rút lấy được đạo gia tiên pháp Thần Kiếm Ngự Lôi Chân Quyết, uy lực rất mạnh, nhưng Cố Hàn Uyên bây giờ không có linh lực, tu vi cũng không đủ, hoàn toàn khống chế không được, tùy tiện vận dụng có thể sẽ bị phản phệ.
Anh Hùng kiếm vậy mà cũng chịu tải không được Thần Kiếm Ngự Lôi Chân Quyết bởi vì dẫn tới lôi đình, sử dụng xong liền sẽ bị phá toái nghiền nát.
Phẩm chất Ma Kiếm thì có thể chịu tải được lôi đình, nhưng mà lôi đình thì chí cương chí dương có thể sẽ làm tổn thương đến kiếm linh, cũng không dám dùng.
Nếu thật là dẫn đến khó lường như vậy, còn chi bằng tạm quên Thần Kiếm Ngự Lôi Chân Quyết, dù sao sử dụng Anh Hùng kiếm cũng đã là tiện nghi.
Đem điểm tích lũy nhân vật phản diện Tiểu Long Nữ nhận lấy xong, điểm nhân vật phản diện của Cố Hàn Uyên tổng số đã đạt đến 83320.
Dung hợp công pháp cần điểm nhân vật phản diện đã hoàn toàn đầy đủ, hơn nữa vừa vặn hình nhân mang theo Trương Vô Kỵ cùng Dương Bất Hối đã đến Côn Lôn, vậy thì Cửu Dương Thần Công cũng đã sắp tới tay.
Trước khi đi cũng gán cho Lâm Triêu Anh một cái Thần Niệm Định Vị, rồi dùng Định Vị Truyền Tống thay đổi vị trí của hắn với hình nhân kia…
Tiếp tục phái hình nhân đi tới Giang Lăng thành, chuẩn bị để lấy bảo tàng Lương Nguyên Đế tại Thiên Ninh Tự.
Cố Hàn Uyên đi tới Côn Lôn, không bao lâu đã tìm được ngọn Tọa Vong phong, Dương Bất Hối đang tại bên cạnh hắn trò chuyện vui vẻ, thời điểm dùng hình nhân mang theo bọn Dương Bất Hối và trương Vô Kỵ thì luôn duy trì một khoảng cách, dáng vẻ vội vàng gấp rút lên đường, lộ ra rất lãnh đạm, lúc Cố Hàn Uyên sau khi thay đổi vị trí đến thì thái độ thay đổi biến hóa rất nhanh liền bị Dương Bất Hối phát hiện, cho nên nàng lại thân cận hơn.
– Hàn Uyên ca ca… phụ thân sẽ nhận muội là nữ nhi sao?
Dương Bất Hối có chút bận tâm, dù sao từ nhỏ đến lớn như vậy, thì một mực đi theo Kỷ Hiểu Phù, cùng Dương Tiêu căn bản là không có cảm tình.
– Bất Hối muội muội khả ái như vậy, ta nghĩ Dương tả sứ nhất định sẽ ưa thích muội…
Cố Hàn Uyên thì không có chút nào lo lắng, hắn đột nhiên nghe được từ nơi xa truyền đến động tĩnh, liền đem hai người bảo hộ ở sau lưng.
– Bất Hối muội muội, Vô Kỵ sư đệ, hãy cẩn thận, có người đang tới…
Tiếng nói còn không có rơi hết, thì thấy được một làn hắc ảnh chui ra, lao nhanh nhào về phía Dương Bất Hối, thanh Anh Hùng kiếm của Cố Hàn Uyên rút ra khỏi vỏ hướng về lànhắc ảnh kia chém qua, bóng đen kia vậy mà ở giữa ranh giới nghìn cân treo sợi tóc lại tránh khỏi, một sợi lông tóc cũng không tổn thương.
Người tới má gọt mỏ nhọn, trên mặt không có chút huyết sắc, lúc này đang mặt ngưng trọng nhìn xem thanh kiếm trong tay Cố Hàn Uyên.
– Lại là một cái thần binh! Tiểu tử, ngươi là ai?
Người kia chính là Thanh Dực Bức Vương Vi Nhất Tiếu một trong Tứ Đại Pháp Vương của Minh giáo…
– Có phải là Thanh Dực Bức Vương đang ở trước mặt? Tại hạ Cố Hàn Uyên Võ Đang phái.
Vi Nhất Tiếu lộ ra nụ cười âm trắc, cười quái dị nói:
– Người của phái Võ Đang chạy tới Côn Lôn để làm gì? Chẳng lẽ là cho tiễn đưa mỹ vị tới cho ta?
Nói xong lè lưỡi liếm môi một cái.
Cố Hàn Uyên không có thừa nước đục thả câu, liền nói cho hắn biết thân phận Dương Bất Hối.
– Nếu Dương tả sứ biết Vi Bức Vương muốn hút máu nữ nhi của hắn, thì có thể hay không cùng ngươi một trận quyết đấu?
Vi Nhất Tiếu sững sờ.
– Đây là nữ nhi của Dương tả sứ?
– Không sai, kính xin Vi Bức vương mang bọn ta đi gặp Dương tả sứ.
Cố Hàn Uyên hướng Vi Nhất Tiếu chắp tay nói.
– Ngươi nói nàng là nữ nhi của ta? Có chứng cứ gì không?
Từ sau lưng đám người truyền đến âm thanh một nam nhân trung niên, đang xoay người đứng nhìn, người tới chính là Dương Tiêu, thậm chí hắn đã bí mật quan sát một hồi.
Đương nhiên Cố Hàn Uyên đã sớm phát giác ra, chỉ là g không có đâm thủng.
Cố Hàn Uyên nhìn xem Dương Tiêu bộ dáng tiêu sái tuấn dật, khó trách trước kia dù là cưỡng bách Kỷ Hiểu Phù vậy mà sau đó nàng lại ưa thích, quả nhiên là một lão soái ca, cũng không biết nếu Dương Tiêu biết được Kỷ Hiểu Phù bây giờ đã là di tình biệt luyến thì sẽ có cảm xúc gì?
Cố Hàn Uyên trong lòng nghiền ngẫm, trên mặt lại bất động thanh sắc.
– Có phải đây là Dương tả sứ?
Gặp Dương Tiêu sau khi gật đầu, Cố Hàn Uyên từ trong ngực lấy ra Thiết Diễm lệnh giao cho Dương Tiêu, tiếp đó đem đầu đuôi câu chuyện kể ra cho hắn nghe…
– Đáng giận Diệt Tuyệt lão ni…
Dương Tiêu sau khi nghe xong đối với Diệt Tuyệt sư thái tràn đầy phẫn hận, bất quá bởi vì Kỷ Hiểu Phù không có chết, cho nên cũng không có quá đau khổ…
Kế tiếp chính là phụ tử nhận nhau, Cố Hàn Uyên không có xen lẫn vào, trong lòng suy nghĩ: “Trước cứ đem Dương Bất Hối gửi tại nơi này, chờ nuôi lớn ta lại đến ăn…”
– Cố tiểu huynh đệ, cảm tạ ngươi mang theo Bất Hối tới tìm ta, không biết ngươi có cái yêu cầu gì không? Chỉ cần là ta có thể làm được, thì có thể giúp ngươi.
Dương Tiêu cùng Dương Bất Hối nhận thân xong, thì hắn nói thẳng muốn báo đáp Cố Hàn Uyên, dù sao nếu thiếu ân tình Võ Đang phái, đối với Dương Tiêu mà nói thì thật là phiền toái, nếu như có thể mau chóng báo đáp thì không còn gì tốt hơn…
Cố Hàn Uyên trong lòng suy nghĩ: “Hừ… gọi ta là tiểu huynh đệ, nhưng ta không có chút nào tiểu, không tin ngươi hỏi một chút Kỷ Hiểu Phù là tiểu hay đại a…”.
Đương nhiên mặc kệ Cố Hàn Uyên trong lòng có bao nhiêu quái dị, biểu lộ bề ngoài của hắn vẫn là làm được rất tốt.
– Tại hạ vừa rồi nhìn thấy Vi Bức vương có khinh công tuyệt đỉnh, cho nên muốn nhìn qua bí tịch khinh công của Vi Bức Vương, rồi trả lại ngay…
Vốn Cố Hàn Uyên không phải là để ý đến khinh công của Vi Nhất Tiếu, nhưng mà vừa rồi động tác Vi Nhất Tiếu mau lẹ, nhìn thấy tốc độ nhanh đến mức thái quá, cho dù Cố Hàn Uyên thân mang nhiều loại tuyệt học cấp bậc khinh công, thì vẫn không có nhanh bằng Vi Nhất Tiếu, vừa rồi suýt nữa không thể ngăn lại hắn.
Vi Nhất Tiếu vốn là đang tại bên cạnh yên tĩnh ăn dưa, không ngờ bỗng nhiên dẫn tới trên người của mình.
– Chuyện này…
Dương Tiêu do dự.
Mặc dù hắn cùng Vi Nhất Tiếu tương giao tâm đầu ý hợp, nhưng dù sao đây là nhân tình của mình muốn trả.
– Dương tả sứ, nếu như ngươi đáp ứng ta một điều kiện mà nói, ta liền đem bí tịch Thảo Thượng Phi đưa cho hắn nhìn xem.
Vi Nhất Tiếu cũng không quá quan tâm, Thảo Thượng Phi mặc dù đúng là về phương diện khinh công tốc độ rất lợi hại, nhưng càng nhiều vẫn là do hắn có thiên phú dị bẩm.
– Vi Bức vương mời nói.
– Ta hy vọng Dương tả sứ có thể đảm nhiệm thay mặt giáo chủ, thống lĩnh Minh giáo hiện tại bây giờ đang chia năm xẻ bảy.
Vi Nhất Tiếu vốn đang lo lắng không có lý do nào để thuyết phục Dương Tiêu thay mặt giáo chủ thống lĩnh Minh giáo, bây giờ đã có cái ân tình này, thì đương nhiên sẽ không khách sáo…
Dương Tiêu chần chừ một lát sau vẫn là đáp ứng, nếu thay mặt giáo chủ Minh giáo, sau này cũng có thể dễ dàng hơn hướng đến phái Nga Mi trả thù.
Sau đó Vi Nhất Tiếu liền đem bí tịch Thảo Thượng Phi giao cho Cố Hàn Uyên nhìn xem, Cố Hàn Uyên xem xong một lần liền đã học được, quả nhiên về tốc độ khinh công có rất lớn tăng thêm.
Cố Hàn Uyên cũng phỏng đoán Vi Nhất Tiếu có thiên phú dị bẩm nên mới có thể nhanh như vậy, đừng nói đại tông sư, ngay cả lục địa thần tiên cũng đều chưa hẳn đuổi được tốc độ của Vi Nhất Tiếu.
Hài lòng đem bí tịch Thảo Thượng Phi trả lại cho Vi Nhất Tiếu, Cố Hàn Uyên cùng Dương Bất Hối tạm biệt.
– Hàn uyên ca ca, nhất định phải nhớ tới muội đấy…
Dương Bất Hối không muốn, lần từ biệt này không biết phải bao lâu mới có thể gặp lại hắn.
– Bất Hối muội muội, nếu rảnh ta sẽ đến thăm muội, nhớ kỹ phải hảo hảo luyện công, có biết không?
Tại trên đường lên Côn Lôn, Cố Hàn Uyên cũng đem bản ghi chép đơn giản Cửu Âm Chân Kinh đưa cho Dương Bất Hối, bên trong Minh giáo ngư long hỗn tạp, cũng không phải ai cũng đều kính sợ Dương Tiêu, vẫn là để cho nàng ta9ng thêm sức lực tự vệ thì tốt hơn.
Dương Tiêu tại bên cạnh thấy Dương Bất Hối một mặt cứ dính nhau với Cố Hàn Uyên, ánh mắt Dương Tiêu càng lúc càng bất thiện, cũng may Cố Hàn Uyên cũng không có nhiều dây dưa, chốc sau liền mang theo Trương Vô Kỵ rời đi.