Phần 44
Cố Hàn Uyên xoa bóp vuốt lấy đôi nhũ phong kiều nộn Vương Nan Cô, nhẹ nhàng mà hữu lực, một lúc sau tại trên đầu núm vú đứng thẳng Vương Nan Cô văn vê, chốc lát mũi ngọc xinh đẹp hô hấp càng lúc càng nặng, càng ngày càng dồn dập, đôi tay mỹ lệ liều mạng có chút chống đẩy, dần dần trở nên ôn thuần, hắn mặt không biến sắc dùng một tay tiếp tục cầm nắm nhũ phong no đủ Vương Nan Cô xoa nắn, tay kia xuống phía dưới hạ thể nàng lục lọi, Vương Nan Cô lý ngượng ngùng không chịu nổi, cảm thấy một ma thủ theo từ trên bâu vú cao ngất lướt xuống bờ eo, mơn trớn bụng dưới của mình rồi duỗi cắm vào khe hở âm hộ, nàng xấu hổ khi đã cảm thấy thân thể của mình đã có chút không thuộc về chính nàng, hắn cuồng nhiệt lỗ mãng vuốt ve không còn làm cho người sợ hãi nữa, một chút tê dại khoái ý dần dần trở nên mạnh mẽ, Vương Nan Cô lúc này kìm lòng không được…
Qua một chút nữa…
– Ngươi như thế nào không có trúng độc?
– Chưa nghe nói qua Thông Tê Địa Long Hoàn sao?
Cố Hàn Uyên trước khi giao hoan với Vương Nan Cô đã bỏ ra 5000 điểm nhân vật phản diện điểm đổi lấy Thông Tê Địa Long Hoàn, Thông Tê Địa Long Hoàn là Thánh vật tị độc, hầu như không độc nào có thể gây tổn thương được, Âu Dương Phong là bậc thầy dụng độc, cũng phải mấ hao tốn hết tâm lực điều luyện mà chỉ chế được một viên, năm đó đã đưa cho Âu Dương Khắc làm sính lễ cầu hôn Hoàng Dung, vì vậy nếu nói Hoàng Dung trúng độc, thì chẳng qua đó là lời đồn nhảm đấy.
– Thông Tê Địa Long Hoàn của Tây Độc Âu Dương Phong?
Vương Nan Cô tuy rằng được xưng Độc Tiên, nhưng sự chênh lệch nếu so mình cùng Âu Dương Phong thì tự mình biết rõ đấy, bởi vậy ánh mắt của nàng rất nhanh trở nên tuyệt vọng.
– Vì vậy phu nhân hãy là cam chịu số phận đi.
– Khoan… đừng có ở chỗ này.
– Phu nhân… cũng không có tư cách đưa ra điều kiện đâu.
– Hỗn đản… điểm nhẹ chút…
Cố Hàn Uyên liên lấy côn thịt đã cương đại bắt đầu cắm từ từ vào trong mật huyệt của nàng:
– Ai ui…
Vương Nan Cô lý đôi mi thanh tú nhíu lại, mỹ mâu rưng rưng, côn thịt hướng vào ở chỗ sâu hành lang âm động nàng liên tục đẩy mạnh, rốt cục đã thật sâu tiến vào đến tận gốc, côn thịt cứng rắn lửa nóng chăm chú nhồi vào đến tận hoa tâm của nàng…
– Á… ngươi… lớn… a…
Vương Nan Cô một hồi kêu thảm thiết, đây không phải giả vờ, côn thịt Cố Hàn Uyên thật ra không phải là quá mức cự đại, có thể chẳng qua là vật ấy của Hồ Thanh Ngưu quá bé, nên hang động âm đạo của Vương Nan Cô lần đầu tiên đã bị thay đổi hình khi bị côn thịt nam nhân khác xâm lấn…
Bên trong đường hang không ngừng bị côn thịt xâm nhập khuếch trương, cơ hồ như muốn nứt mở, mồ hôi theo trên sống lưng tươm ra trợt xuống, Cố Hàn Uyên điều chỉnh tư thế côn thịt cắm vào tốc độ lại nhanh hơn…
Lúc này Cố Hàn Uyên đã bắt đầu phát lực xông tới vào trong cái hoa điền màu mỡ Vương Nan Cô, tựa hồ chỉ có như vậy mới có thể giảm bớt nhiệt độ trong người Cố Hàn Uyên, hai tay hắn nắm chặt lấy bơ eo nở nang cũng không mất thon thả của nàng, phát lực ném mạnh, thế đại lực trầm, nhiều lần cắm vào sâu tận đáy…
“Phạch… phạch…”
Từng trận trận va chạm vào nhau phát ra âm thanh, Cố Hàn Uyên cảm giác được côn thịt mình giống như bị vô số cái miệng nhỏ nhắn bọc hút, bị vô số nếp gấp trong hang động nàng liếm láp, sảng khoái được tột đỉnh…
Bên trong âm động bị thốn đau cũng dần dần bị khoái cảm kỳ diệu thay thế, mỗi lần bị côn thịt Cố Hàn Uyên sờ chạm đến hoa tâm, thân thể mềm mại của nàng từng đợt tê dại run rẩy, cái cảm giác âm động được côn thịt nhét vào trán đầy phong phú đã đến, cái cảm giác như vậy Hồ Thanh Ngưu chưa từng có bao giờ mang đến được cho nàng…
Nghĩ đến trượng phu, mỹ phu nhân nước mắt lại ngăn không được chảy ra…
“Thực xin lỗi, Thanh Ngưu…”
Nàng không khỏi oán hận mình, vì cái gì mà ý chí bạc nhược yếu kém như thế, vì cái gì sức phản kháng lại vô lực, vì cái gì thân thể mẫn cảm…
Cố Hàn Uyên lại một hồi trọng chọc côn thịt vào âm động, Vương Nan Cô một tiếng đã có chút cao nhọn rên hô:
– Ai… ai… ai ui… a…
Đột nhiên Cố Hàn Uyên cảm giác được hành lang ân động Vương Nan Cô kịch liệt co rút lại bao trùm côn thịt hắn, âm động tựa cái miệng nhỏ cắn ngậm lấy mút vào côn thịt, toàn thân hắn sảng khoái vô cùng.
– Á… a… a…
Theo Vương Nan Cô một hồi rên rỉ thật dài, nàng đã phun ra âm tinh, dòng nước nóng đánh sâu vào quy đầu Cố Hàn Uyên, làm hắn cơ hồ vô pháp khống chế mình, cũng may là hắn vận dụng các thiên trong Tố Nữ Kinh…
Nàng cao trào đã tiến đến, thân thể một hồi cứng ngắc, tiếp đến chính là trận trận run rẩy, một đôi tay ngọc gắt gao chế trụ hai vai Cố Hàn Uyên, đôi chân đẫy đà không biết khi nào cũng đã bám vào ở hai bên hông Cố Hàn Uyên, gắt gao kẹp chặt, chỉ thấy nàng cong bụng, hạ thể gắt gao chống đỡ dưới háng Cố Hàn Uyên, phảng phất không cho hai người có nửa điểm khe hở, hoa tâm dậy sóng phun ra một hồi chất lỏng…
– Á… đó… đó…
Cố Hàn Uyên côn thịt đút vào càng thêm trơn trượt vì nàng mới vừa trào ra âm tinh, hắn dùng lực, đem Vương Nan Cô ôm ngồi ở trên chân của mình, bắt đầu tư thế mặt đối mặt, Vương Nan Cô bị xấu hổ cùng khoái cảm kích thích làm cho khuôn mặt đỏ bừng như huyết, nàng ngẩng đầu lên hai mắt nhắm lại không dám nhìn vào mặt hắn…
– Ai… ai ui… ai ui… a…
Âm động Vương Nan Cô bị côn thịt Cố Hàn Uyên đại lực canh tác, từng đợt rồi lại từng đợt khoái cảm đánh sâu vào, nàng hai tay ôm cổ Cố Hàn Uyên, hai đầu núm vú kiều nộn tại trên lồng ngực Cố Hàn Uyên cọ xát, hắn càng thêm hưng phấn, một lát về sau, Vương Nan Cô mới phát hiện mình hai tay hai chân của mình đều quấn lên tên hỗn đản đại sắc lang này, nàng ngượng ngùng vô cùng, trong lúc nhất thời, nương theo lấy tiếng rên rỉ chợt cao chợt thấp, trên mặt thảm đã cỏ tràn đầy khí tức dâm đãng, theo động tác kịch liệt giao hợp, hoa tâm của nàng rốt cục bị côn thịt hung mãnh va chạm lại hé mở, lối vào bị quy đầu gạt mở nàng giãy giụa lại là cực lực run rẩy, âm động nàng đã bị côn thịt đánh sâu vào như vậy, làm nàng một tia thể lực cuối cùng cũng nghiền ép đi ra…
Cố Hàn Uyên lại ôm để cho hai chân của nàng vòng tại bên hông, sau đó nắm lấy hai tay của nàng lần nữa áp đến trên thảm cỏ, tư thế này làm cho hai người có thể làm toàn diện tiếp xúc, cây côn thịt nhét vào cửa miệng thành hình cái động tròn, hái mép nhỏ liên tục phun ra nuốt vào lấy gốc cây côn thịt, giống như là nàng đang rất dùng sức nuốt mút côn thịt.
Vương Nan Cô đang mơ mơ màng màng thì cảm thấy động tác của Cố Hàn Uyên nhanh hơn, tiếng thở càng trầm, độ mạnh yếu càng lớn, Cố Hàn Uyên lúc này cũng không nghĩ đến cái gì khác, hắn đã đến ranh giới bộc phát, trận trận khoái cảm trong lúc chạy nước rút sinh ra, hội tụ lấy đạn dược tích lũy, hắn đỉnh động càng thêm ra sức, làm nàng cảm giác được côn thịt Cố Hàn Uyên trong những lần va chạm cuối cùng này cơ hồ đem thân thể của nàng xuyên qua, ngay sau đó nàng lại cảm giác được côn thịt của hắn tại sâu trong thân thể của mình nhảy lên vài cái, rồi tận lực bồi tiếp từng cỗ sinh mệnh nhiệt lưu phun đến trong hoa tâm nàng, nàng bị Cố Hàn Uyên bắn ra nham thạch nóng chảy bỏng đến toàn thân run lên, lại một lần nữa cao triều lại đến âm tinh bùng phún trào ra.
– A… a… a… lại ra… a…
Cao trào Vương Nan Cô đã thủ không được, nóng bỏng âm tinh chiếu vào quy đầu, tê dại khoái cảm theo đáy chậu rất nhanh tê dại đến quy đầu, tại trong âm động Vương Nan Cô, côn thịt tăng vọt run lên, dung nham tiếp tục xối đầy bên trong hoa tâm nàng…
– Á… đó… đó… chết ta… a…
Bị bỏng đến âm hộ cơ hồ nóng chảy, Vương Nan Cô kịch liệt rên rỉ kêu ra, hai người thân thể cùng một chỗ run rẩy, Vương Nan Cô ôm thật chặt lưng Cố Hàn Uyên, nàng không ngừng thở gấp…
… Bạn đang đọc truyện Ân Tố Tố tại nguồn: https://tuoinung.cc/2023/11/an-to-to.html
Một lúc sau, từ trong cửa miệng âm động của Vương Nan Cô có không ít hỗn hợp màu ngà sữa giao giao hòa trào ngược ra, sau đó chảy trơn nhớt chảy xuống theo đùi, nhiễu động tại trên thảm cỏ, chứng kiến cảnh tượng dâm uế như vậy, côn thịt của Cố Hàn Uyên lại bắt đầu rất nhanh rục rịch, Vương Nan Cô lúc này đang dùng khăn tay lau lấy, không phát hiện đôi mắt vốn đã thanh minh của Cố Hàn Uyên lại một lần nữa hiện đỏ, lúc thời điểm nàng phát hiện, thì Cố Hàn Uyên cũng đã nâng cao cây côn thịt tráng kiện đứng ở phía sau lưng nàng rồi…
Vương Nan Cô còn chưa kịp giãy giụa, liền bị Cố Hàn Uyên đẩy nàng nằm úp xuống, nàng hai tay chống đỡ vểnh mông lên, lại không nghĩ rằng động tác như vậy liền lộ ra bờ mông sung mãn trắng nõn, một bộ tư thế giống như chờ đợi lang quân từ phía sau nhập vào, nàng còn chưa kịp phản ứng, thì côn thịt của Cố Hàn Uyên lại một lần nhồi vào âm động của nàng từ phía sau mông nàng…
Cố Hàn Uyên thân thể rắn chắc bắt đầu đẩy đưa trước sau, khe mông theo côn thịt ra vào mà co lại, cũng đủ để thấy bên trong âm động căng đầy bao lấy…
– Ừ… um… um…
Chỉ chốc lát sau, Vương Nan Cô ăn tủy biết vị, từng trận trận va chạm khiến cho nàng vô pháp chịu nỗi, thân thể đã dần dần phối hợp với tiết tấu côn thịt kéo ra đưa vào…
Khóe mắt Vương Nan Cô còn chứa đựng lệ, theo thân thể Cố Hàn Uyên va chạm mà rên rỉ, lúc côn thịt nhét vào, bờ mông còn nâng lên nghênh hợp, hắn thấy nàng đã trầm luân bên trong khoái cảm mỹ diệu giao hoan, lập tức càng là sử xuất tất cả vốn liếng, bên trong hành lang âm động vừa rồi còn lưu lại dương tin, khiến cho hiệu quả trơn trượt so với lần đầu càng thêm mẫn cảm ma sát kích thích trở nên dễ dàng hơn, côn thịt một mực theo sâu trong âm hộ dũng mãnh tiến ra đút vào, đã là trơn ướt không chịu nổi…
Vương Nan Cô lúc này đã đến cảnh giới vong ngã, trong âm hộ tuôn ra đại lượng âm dịch, hai mép nhỏ sung huyết mở ra, hút vào bên trong cửa âm động khi Cố Hàn Uyên công kích.
– Á… a… a…
Vương Nan Cô phát ra tiếng rên đói khát khó nhịn, thân thể lại run rẩy, chủ động mở rộng ra hai đùi, chính giữa hai chân cái âm hộ đã bị côn thịt đảo đâm lầy lội không chịu nổi, lúc này đây Cố Hàn Uyên duy trì liên tục cực kỳ lâu, từ ôn hòa mưa phùn đến cuồng bạo tàn sát bừa bãi, thân dưới Vương Nan Cô phảng phất phiêu linh tại mưa to gió lớn, thuyền nhỏ trong biển rộng, mấy phen thủy triều lên xuống, phong đến mưa đi, còn lại chỉ là bản năng vong tình đón ý nói hùa…
Giữa mơ mơ màng màng Vương Nan Cô cảm giác mình lại muốn tới đỉnh phong, buồn bã ngâm dài một tiếng, thân thể lại một lần nữa căng thẳng run rẩy, trận trận thủy triều âm tinh theo hoa tâm tuôn bắn ra, cực độ khoái cảm làm cho nàng thiếu chút nữa hôn mê bất tỉnh, Cố Hàn Uyên côn thịt vài lần bị dậy sóng tập kích, rốt cuộc cũng không cách nào nhịn được dục tiên khoái cảm, lại một lần nữa tại trong âm động của nàng phun ra…
… Bạn đang đọc truyện Ân Tố Tố tại nguồn: https://tuoinung.cc/2023/11/an-to-to.html
Đên khi Hồ Thanh Ngưu tỉnh táo lại, thì nhìn thấy Vương Nan Cô đang cõng mình vừa đi, vừa lau nước mắt, hắn có chút tò mò như thế nào lại không có bị Kim Hoa bà bà giết chết, Vương Nan Cô thuận miệng lấy cớ nói có người xuất thủ tương trợ phu diễn qua.
Hồ Thanh Ngưu từ trước đến nay trì độn, nên cũng không có hoài nghi gì.
Thật ra thì trong lúc giao cấu Vương Nan Cô vốn có ý định tự sát, nhưng hết lần này tới lần khác trên thân thể lại có cảm giác đỉnh cao khoái lạc trước nay chưa từng có, nên không đánh lừa được bản thân được Cố Hàn Uyên mang đến vô cùng thỏa mãn, cuối cùng nàng cũng không giải quyết được gì.
Lại nói Cố Hàn Uyên sau khi rời đi, kiểm tra lại hệ thống đánh giá thì đạt được đánh giá cấp độ S, thu 2300 điểm nhân vật phản diện.
Tuy rằng có thành tựu nhưng vừa rồi dốc sức ra với Vương Nan Cô như vậy thì giống như thua lỗ, nhưng mà có được Mãng Cổ Chu Cáp sau này luyện đan, lại có một thánh vật tị độc cũng có thể phòng ngừa vạn nhất, huống chi lúc sờ soạng Vương Nan Cô còn thu được Vương Nan Cô Độc Kinh.
Cố Hàn Uyên lần nữa tiếp tục đuổi theo Kim Hoa bà bà lúc sắc trời đã tối xuống, nàng đến tại một trấn nhỏ tìm đến tửu điếm ở lại, Kim Hoa bà bà cùng Ân Ly lại không có ở cùng chung một gian phòng, Cố Hàn Uyên biết mình đã có cơ hội tới.
Kim Hoa bà bà lúc bởi vì hôm nay mấy lần không được như ý mà tức giận, nàng nghĩ thầm thực lực của mình còn kém quá nhiều, chỉ khi nào Tiểu Chiêu nữ nhi của nàng có thể trộm được thần công trấn phái của Minh giáo là Kiền Khôn Đại Na Di thì thực lực của mình tiến nhanh mới lấy lại danh dự được.
Nàng thở dài, bắt đầu dỡ xuống mặt nạ dịch dung, dù sao sống lâu với thứ này đúng là khó chịu, hơn nữa cũng làm rất đau làn da, nhìn xem một lão thái bà xấu xí biến thành một đại mỹ nhân tuyệt sắc là một loại thể nghiệm như thế nào, ít nhất Cố Hàn Uyên vụng trộm lẻn vào chỉ còn lại một sự kinh hãi thán phục.
Không hổ là đã từng được danh xưng giang hồ đệ nhất mỹ nhân Minh quốc, dù cho đã qua tuổi bốn mươi vẫn là phu nhân có làn da trắng nõn nà, mắt hạnh má đào xinh đẹp.
Đại Khỉ Ti nét mặt theo người, đoan chính thanh nhã khó tả, phong độ tư thái thản nhiên, nhất là nàng thân là hỗn huyết Ba Tư, tóc và mắt đều là màu đen, nhưng mắt thì sâu mũi cao, ngũ quan lập thể, da trắng như tuyết, tràn đầy phong tình dị vực, càng thêm yêu mị gợi cảm.
Cái mông của Đại Khỉ Ti ngồi trên ghế dựa bị ghế áp bách mà thay đổi hình dạng, có thể thấy được hai mảnh mông thịt của nàng cỡ nào màu mỡ co dãn mê người, nếu như bờ mông này chọn dùng phương thức, từ phía sau lưng, giữa hai chân nàng chọc vào, hương vị nhất định vô cùng sảng khoái!
Đại Khởi Ti nào biết đâu rằng Cố Hàn Uyên này thời khắc hoa tốn tâm tư, nàng sâu kín thở dài, có chút vô lực tựa lưng vào cái ghế, trong lúc vô tình lại đem một đôi bầu vú hoàn mỹ no đủ cao ngất nổi bật ra trước ngực, đừng nói là hắn, coi như là thời khắc này Liễu Hạ Huệ nếu có đến đây, cũng không có khả năng bảo trì cái gì ngồi trong lòng mỹ nhân mà vẫn không loạn!
Tuy rằng niên kỷ đã lớn, nhan sắc không còn với thời kỳ đỉnh phong, nhưng trong mắt Cố Hàn Uyên vẫn là mỹ nhân tuyệt sắc cho đến tận lúc này mà hắn chứng kiến, nếu nàng lúc tuổi còn trẻ thì còn tuyệt sắc đến mức độ nào, Cố Hàn Uyên cũng phải thầm than thán phục.
– Tử Sam Long Vương Đại Khỉ Ti không hổ là giang hồ đệ nhất mỹ nhân năm đó của Minh quốc, dung nhan tuyệt sắc như vậy mà lại ẩn giấu dưới lớp mặt nạ dịch dung, thật sự là làm cho người tiếc hận.
Đại Khỉ Ti bỗng nhiên nghe được giọng nam nhân thì giật mình, mặt mày biến sắc, suýt nữa theo từ trên ghế té xuống, lại liền cảm giác được một thân thể tràn ngập khí tức nam nhân gần sát phía sau lưng mình, bên hông liền bị một đôi cánh tay cường tráng hữu lực vòng qua bụng giữ lấy.
Sau khi kinh hồn vừa định lại, nhìn trước mặt nam nhân mang mặt nạ quỷ, trong lòng sợ hãi.
– Vô Thiên…
Cũng may nàng biết thân phận mình không thể bại lộ, vì vậy khống chế thanh âm không có lớn tiếng…
– Làm sao ngươi biết thân phận của ta?
Đại Khỉ Ti giấu giếm thân phận hơn mười năm qua, hầu như không có ai biết chân thật thân phận của nàng, lúc này bị Cố Hàn Uyên bóc trần thì kinh hãi.
– Kim Hoa bà bà, Ngân Diệp tiên sinh, manh mối rõ ràng như thế, nếu thật sự muốn tra ra thì làm gì mà không xuất ra? Huống chi mỹ nhân tuyệt mỹ đến mức này, nếu không phải Tử Sam Long Vương Đại Khỉ Ti thì còn có thể là ai?
Cố Hàn Uyên thuận miệng nói qua loa, kỳ thực hắn đang quan sát dung mạo của Đại Khỉ Ti, rất khó tưởng tượng được niên kỷ nữ nhân đến độ này mà còn có thể đẹp thành như vậy, lão thiên thật đúng là không công bằng, lại có chút ít tiếc nuối không thể tao ngộ với Đại Khỉ Ti trong thời điểm nhan sắc của nàng còn lúc đỉnh phong.
Đại Khỉ Ti muốn tránh ra đôi tay Cố Hàn Uyên đang giữ chặt ôm lấy trước bụng mình, rồi lại cảm giác mình như là bị một đôi kìm sắt kẹp lấy, cách nào vẫn không thoát ra được.
Nghĩ đến trước đó không lâu hắn và Vương Nan Cô ở trước mặt mình đã ra lấy giao dịch, thì đã biết rõ Cố Hàn Uyên là cái hạng người dâm tặc như thế nào rồi, nàng đối với dung mạo tuyệt sắc của mình lại rất rõ ràng, lại nghe hắn liên tục mấy lần tán dương nhan sắc, thì liền cảm thấy tình huống không ổn.