Phần 14
Cố Hàn Uyên đầu tiên là hao tốn hết 2000 điểm nhân vật phản diện mua hình nhân bằng đồng phân thân để thăng cấp.
Hình nhân bằng đồng phân thân này có thể tiếp nhận những mệnh lệnh đơn giản, nhưng chủ yếu vẫn là dựa vào ý thức bản thể khống chế, nếu như thụ thương thì vẫn có vết thương, chỉ là không có chảy máu, trên thực tế cái sơ hở này vẫn là rất lớn, chỉ là có tác dụng lớn nhất của việc nâng cấp này ở chỗ có thêm một chức năng mới, di hình hoán ảnh, có thể trong nháy mắt hình nhân bằng đồng phân thân này cùng bản thể trao đổi vị trí hoán đổi cho nhau…
Theo lý thuyết hình nhân bằng đồng phân thân có thể gây sự với đối phương, nhưng trong thời khắc mấu chốt thì có thể thay đổi với bản thể chân thật, tránh khỏi sự việc làm cho người chán ghét, phiền toái duy nhất chính là phải chuẩn bị thêm một bộ y phục cho Vô Thiên và mặt nạ quỷ dự bị, khoảng cách khống chế xa nhất là ngàn dặm, có thể để cho hình nhân bằng đồng phân thân thoát ly khỏi bản thể đi làm một số việc, mặc dù hình nhân bằng đồng phân thân tác dụng có đột phá mới, nhưng cũng không thể làm cho Cố Hàn Uyên hài lòng, ít nhất đối với kế hoạch của hắn sau đó vẫn còn chưa đủ.
Cho nên Cố Hàn Uyên lại hao tốn thêm 4000 điểm nhân vật phản diện để cho hình nhân bằng đồng phân thân thăng cấp lên làm thần thức phân thân. Thần thức phân thân thì có thể thi hành các mệnh lệnh hơi phức tạp, thậm chí có thể dựa vào bản năng để tiến hành chiến đấu, mặc dù vẫn không thể tự động đối thoại, nhưng đã có thể tiết kiệm rất nhiều tinh lực của Cố Hàn Uyên, ít nhất là hắn không cần phải lúc nào cũng nhìn chằm chằm vào thần thức phân thân, hơn nữa khi có được thần thức phân thân, thời điểm hắn thu thần thức phân thân trở về, còn có thể lựa chọn tiếp thu ký ức của thần thức phân thân trong những sự việc đã trải qua…
Nói ví dụ khi phái thần thức phân thân đuổi theo trên đường, lúc thu hồi thần thức phân thân thì cảnh tượng trên đường liền có thể xem như ký ức được Cố Hàn Uyên tiếp thu, thậm chí có thể dùng đến chiêu thức tu luyện ngoại công, đề thăng độ tinh diệu…
Thần thức phân thân thuộc về thực thể phân thân, nếu bị công kích đã sẽ thụ thương, sẽ có chảy máu, nếu như bị tổn thương quá cao sẽ dẫn đến liền biến mất, lúc biến mất thì ký ức của phân thân, Cố Hàn Uyên sẽ không thể thu trở về được, thời gian kéo dài tồn tại có thể lên đến một tháng, khoảng cách xa nhất khống chế đạt đến vạn dặm, đã có thể vượt qua các quốc gia, nếu có thể vượt qua các quốc gia, Cố Hàn Uyên liền có thể dùng thần thức phân thân để bắt đầu gây sự.
… Bạn đang đọc truyện Ân Tố Tố tại nguồn: https://tuoinung.cc/2023/10/an-to-to.html
Bây giờ chờ đến lúc Ân Tố Tố đưa tới tin tức của các quốc gia, đến lúc đó sẽ cân nhắc quyết định phân thân đi đến quốc gia nào, điểm nhân vật phản diện điểm bây giờ chỉ còn lại có 1670 điểm, tạm thời giữ lại dự bị phòng hờ.
Trải qua mấy ngày trị liệu, Trương Vô Kỵ vẫn không có khởi sắc gì, mặc dù dựa vào nội lực thâm hậu của Trương Tam Phong tạm thời trấn áp hàn độc làm loạn, không có lan tràn đến toàn thân của Trương Vô Kỵ.
Nhưng tính toán dùng nội lực thay phiên nhau để làm hao mòn hàn độc thì lại phá sản bởi vì hàn độc đã cùng thân thể Trương Vô Kỵ hoàn toàn quấn quýt lấy nhau, nếu như hoàn toàn trừ bỏ hàn độc, sẽ dẫn đến đan điền cùng kinh mạch Trương Vô Kỵ phá toái, thậm chí tâm mạch cũng sẽ bị hao tổn, chẳng có khác gì là cái chết. Huống chi trải qua mấy ngày, ngoại trừ Trương Tam Phong, còn lại tông sư bao gồm cả Mộc đạo nhân cũng đều vô cùng mỏi mệt, thậm chí cảnh giới hơi thấp như Trương Tùng Khê còn bị hàn độc phản phệ qua, nếu như không nhờ Trương Tam Phong xuất thủ, hàn độc bên trong chỉ sợ lại bị thêm một người nữa rồi, cuối cùng thì Ân Tố Tố vẫn phải lấy ra Liệt Dương đan lấy được từ tay của Cố Hàn Uyên…
Mượn cớ nói ra là từ Thiên Ưng giáo đưa tới chuyên môn trị liệu hàn độc, đương nhiên tác dụng phụ cũng nói ra, trong thời gian ngắn thì không có gì đáng ngại, nhưng sau một quãng thời gian so với bây giờ thì sẽ phiền phức hơn.
Bất quá bây giờ cũng đành chỉ có thể lấy ngựa chết làm ngựa sống…
Bây giờ hai lần thấy Ân Tố Tố nói Thiên Ưng giáo đưa tới đan dược, khiến cho mọi người đều rất kinh ngạc, thậm chí còn cho rằng mấy năm qua tốc độ Thiên ưng giáo phát triển thế lực a9ang mạnh, ngay cả Trương Tam Phong cũng lên tiếng khen Bạch Mi Ưng Vương thủ đoạn cao minh.
Ân Tố Tố đối với vấn đề này vô cùng lúng túng, nhưng cũng không thể tránh được, đành lừa gạt người phái Võ Đang được bao lâu thì lừa gạt bấy lâu a, chỉ cần tận lực đừng để cho phụ thân Ân Thiên Chính cùng người của phái Võ Đang tiếp xúc là được…
Cuối cùng Trương Tam Phong quyết định mang Trương Vô Kỵ đi Bắc Thiếu Lâm cùng Nga Mi để cầu Cửu Dương Thần Công, trước kia Giác Viễn đại sư đem Cửu Dương Thần Công truyền cho Tần Tư Dung, Vô Sắc thiền sư cùng Trương Tam Phong, bởi vì mỗi người lý giải khác biệt, cuối cùng phân ra làm Nga Mi Cửu Dương Công, Thiếu Lâm Cửu Dương Công, cùng Võ Đang Cửu Dương Công…
Nếu như có thể nương nhờ luyện được Cửu Dương Thần Công từ Bắc Thiếu Lâm cùng Nga Mi mà nói, lấy tạo nghệ Trương Tam Phong bây giờ hoàn toàn có đủ năng lực để khôi phục lại Cửu Dương Thần Công như nguyên bản tám, chín thành, chỉ cần Trương Vô Kỵ luyện được Cửu Dương Thần Công thì có thể tự động hóa giải được hàn độc.
Trương Thúy Sơn mắt thấy Trương Vô Kỵ tạm thời không có nguy hiểm đến tính mạng thì bắt đầu nhớ đến chuyện của Tạ Tốn. Ngày đó mặc dù nghe Vô Thiên nói Tạ Tốn đã chết, nhưng cũng có suy nghĩ kết luận giống như Ân Tố Tố, nhưng bởi vì mắt thấy Đồ Long đao, trong lòng Trương Thúy Sơn vẫn là còn có lo nghĩ mà thôi.
Hơn nữa coi như Tạ Tốn đã chết, Trương Thúy Sơn cũng muốn trở về Băng Hỏa đảo để nhìn xem có thể hay không tìm kiếm di thể Tạ Tốn, hắn cũng không tin Vô Thiên sẽ có hảo tâm, giết người xong còn khâm liệm cho di thể Tạ Tốn.
Ân Tố Tố thì biết chân tướng sự thật, nhưng hết lần này tới lần khác lại không biết làm sao giảng giải, chẳng lẽ nói thẳng ra nàng và Cố Hàn Uyên có quan hệ sao?
Cuối cùng chỉ đành tìm cách ngăn cản Trương Thúy Sơn đi tới Băng Hỏa đảo, cũng không còn xoắn xuýt đoạn thời gian trước hai người gây mâu thuẫn.
– Ngũ ca… Tạ đại ca võ công rất cao, tại trên Băng Hỏa đảo đã là đột phá đến tông sư trung kỳ, Vô Thiên uy thế cũng không có mạnh đến nỗi Tạ đại ca không thể kháng cự lại, còn nếu như bị đoạt đi Đồ Long Đao thì cũng chỉ là bị đánh lén mà thôi, so với bây giờ trở về Băng Hỏa đảo, còn chi bằng trước mang Vô Kỵ đi trị liệu hàn độc…
– Mặc dù Tạ đại ca võ công không kém, nhưng dù sao hai mắt bị mù, nếu bị người hạ độc, cũng khó mà có thể phát giác ra được, cho nên ta phải trở về Băng Hỏa đảo nhìn xem thì mới có thể yên tâm.
Trương Thúy Sơn làm người từ trước đến nay nghĩa tự phủ đầu, đối với Tạ Tốn rất là có tình.
– Vậy ngươi chẳng lẽ Ngũ ca mặc kệ Vô Kỵ sao?
Ân Tố Tố có chút tức giận, dù sao nữ nhân một khi muốn hóa trang bề ngoài thì đó là chính chuyện nhỏ, nếu như chữa khỏi Trương Vô Kỵ mà nói, Trương Thúy Sơn phải về Băng Hỏa đảo tìm Tạ Tốn, nàng thậm chí sẽ cùng đi theo hắn…
– Không cần nói nhiều. Vô Kỵ dù sao tạm thời không có nguy hiểm đến tính mạng, chờ ta đến lúc từ Băng Hỏa đảo quay về, nếu còn chưa có trị hết, ta sẽ dẫn hắn đi cầu y.
Hai người cuối cùng vẫn là buồn bã chia tay.
… Bạn đang đọc truyện Ân Tố Tố tại nguồn: https://tuoinung.cc/2023/10/an-to-to.html
Đêm đó, Ân Tố Tố lần đầu chủ động tìm đến trong phòng Cố Hàn Uyên.
– Trương phu nhân sao lại tới đây lúc này?
Cố Hàn Uyên kinh ngạc.
Mấy ngày nay hắn bận rộn hướng đến Trương Tam Phong cùng các trưởng lão và đám người Võ Đang thất hiệp thỉnh giáo võ học, bù đắp lại nhược điểm của mình, cho nên không có đếm xỉa tới Ân Tố Tố.
Các công phu như Thần Môn Thập Tam Kiếm, Miên Chưởng cùng Thê Vân Tung đều cấp tốc tăng lên tới cảnh giới thông thạo, đám người Võ Đang đối với ngộ tính của hắn nhìn thấy mà cảm thán, Du Đại Nham khôi phục thương thế cũng dạy cho Cố Hàn Uyên công phu Hổ Trảo Thủ, lúc đầu Du Đại Nham nghe được sự việc Cố Hàn Uyên chống Bắc Thiếu Lâm và Nga Mi tại trên thọ đản cũng rất kinh ngạc, bây giờ thương thế đang chuyển biến tốt, tâm tình vui vẻ nên cũng không nói cái gì hơn…
Ân Tố Tố ánh mắt âm u.
– Ngươi không phải muốn tin tức sao? Ta mang đến cho ngươi đây.
Vừa vặn lúc ban ngày Thiên ưng giáo đưa tin đến, cho nên nàng đến giao cho Cố Hàn Uyên.
Cố Hàn Uyên tiếp nhận trên tay Ân Tố Tố ống trục cuốn nhìn xem.
Còn Ân Tố Tố đứng ở một bên yên tĩnh chờ đợi.
Tin tức trên ống trục cuốn nội dung không thiếu, nhưng trên thực tế hữu dụng cũng không có bao nhiêu, giống như trước đây Ân Tố Tố nói vậy, tin tức bên trong cảnh nội Minh quốc thì tương đối kỹ càng, còn ngoại cảnh các quốc gia khác thì chỉ là đại khái sơ sài…
… Bạn đang đọc truyện Ân Tố Tố tại nguồn: https://tuoinung.cc/2023/10/an-to-to.html
Cố Hàn Uyên đem tin tức nhìn xem hết toàn bộ sau, đối với phần lớn thế lực các quốc gia đã có phân chia ra kết luận.
Cấp bậc tân thủ thôn: Tống Quốc, Thanh quốc.
Cấp bậc độ khó cao: Minh quốc.
Cấp bậc độ khó địa ngục: Tùy quốc.
Hoàn toàn không biết cấp bậc: Mông Cổ.
Về phần Đại Lý, Tây Hạ các loại tiểu quốc, quốc lực nhỏ yếu, giang hồ hữu danh vô thực, có nhiều cao thủ thu nạp ở trong hoàng thất.
Còn Kim, Liêu thì có thực lực quân đội tốt, nhưng đã là mặt trời sắp lặn.
Cho nên điểm thu hoạch nhân vật phản diện chỗ tốt nhất không gì bằng Tống Quốc và Thanh quốc, dù sao Tống Quốc, Thanh quốc cũng sẽ khá phiền toái một chút, Thiên Hạ Hội, Hồng Hoa Hội, Mộc Vương Phủ các tổ chức làm phản thì khắp nơi đều có, cho nên kịch bản Vi Tiểu Bảo hẳn là tồn tại, mà bây giờ tại Thanh quốc thì Ngao Bái vẫn còn tỏa sáng như mặt trời ban trưa, rõ ràng kịch bản còn chưa bắt đầu, cho nên cũng không cần phải gấp gáp.
Ngược lại là Tống Quốc mặc dù không biết kịch bản phát triển đến mức nào, nhưng thực lực giang hồ không mạnh như bên Minh quốc, hơn nữa còn có thật nhiều bí tịch võ công và bảo tàng chưa có bị khám phá, hắn có thể tận dụng đục nước béo cò một phen.
Sau khi có quyết định, Cố Hàn Uyên đang chuẩn bị mưu đồ tỉ mỉ một phen, lại nhìn thấy Ân Tố Tố hoàn toàn không hề có ý rời đi.
Một chút suy nghĩ, hắn cũng đoán ra bảy, tám phần.
Dù sao Ân Tố Tố đổi một thân váy trắng sạch sẽ, mái tóc chưa khô, tóc dài xõa vai, trang dung tinh xảo, so với mấy ngày tôi trước còn kinh diễm hơn.
– Phu nhân không ngủ được sao?
– Ta muốn cùng ngươi làm tiếp một cái giao dịch.
Ân Tố Tố cố giả bộ trấn định, cùng Cố Hàn Uyên đối mặt.
– A? Giao dịch gì? Nói nghe thử xem…
Cố Hàn Uyên nghiền ngẫm nhìn xem nàng.
– Ta xem đi ra ngươi rất xem trọng thu được tin tức khắp nơi, ta có thể giúp ngươi thiết lập một tổ chức chuyên thu thập các loại tin tức…
Ân Tố Tố chính xác nhìn ra nhu cầu của Cố Hàn Uyên.
Hơn nữa còn có thể mượn thế lực của Thiên ưng giáo âm thầm phát triển, so với Cố Hàn Uyên dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng thì dễ dàng hơn.
– Nói ra yêu cầu của Trương phu nhân đi…
– Giúp ta chữa khỏi Vô Kỵ, nếu có thể hoàn toàn chữa trị hết hàn độc kia…
Ân Tố Tố cũng sợ Cố Hàn Uyên đào hố với nàng, loại sự tình này với hắn mà nói, cũng không phải là không làm được, trị liệu Trương Vô Kỵ kỳ thực vốn là nằm tại trong kế hoạch của Cố Hàn Uyên, hắn phải dựa vào Trương Vô Kỵ để còn mưu đồ đến Cửu Dương Thần Công, dù sao manh mối vẻn vẹn chỉ có ở bên trong sơn cốc nào đó của núi Côn Luân, hắn…
Cũng không thể chạy đến núi Côn Luân mà đi tìm khắp nơi…
Cho nên vẫn là muốn nương nhờ một chút hào quang Trương Vô Kỵ nhân vật chính, về phần chữa trị tốt hàn độc cho Trương Vô Kỵ thì có thể hay không bị mất điểm nhân vật phản diện, Cố Hàn Uyên cũng không lo lắng, trong hệ thống đánh giá Cửu Dương Thần Công giá cả thu được cao tới 8000 điểm, dù có bị mất điểm nhân vật phản diện, cũng sẽ không vượt qua cái số điểm này.
Suy nghĩ thêm đến bây giờ Trương Vô Kỵ còn nhỏ tuổi, về sau còn có thể lại thu hoạch thêm một đợt, Trương Vô Kỵ còn sống so với Trương Vô Kỵ chết đi thì có hữu dụng hơn nhiều lắm, nếu về sau tu luyện Cửu Dương Thần Công thành công, thì Trương Vô Kỵ có thể hay không trở thành uy hiếp? Vấn đề này ít nhất cũng là sự tình mấy năm sau nữa. Nếu như mấy năm sau Cố Hàn Uyên không có cách nào nghiền ép Trương Vô Kỵ mà nói, vậy hắn cũng không cần làm cái gì nhân vật phản diện chi cho mệt, mà ngoan ngoãn ở lại tại Võ Đang dưỡng lão đi a. Ngược lại hắn còn lo lắng đến lúc đó Trương Vô Kỵ thực lực quá kém, thì có thể thu cắt điểm nhân vật phản diện thiếu đi.
Đông đảo nhân vật chính bên trong, thì sự uy hiếp của trương Vô Kỵ có thể nói là thấp nhất.
Bất quá Cố Hàn Uyên vẫn là quyết định treo một chút khẩu vị của Ân Tố Tố.
– Trương phu nhân… Giao dịch của phu nhân không đủ, hàn độc của Huyền Minh Thần Chưởng rất là phiền phức.
Ân Tố Tố đột nhiên tiến đến dựa vào trong ngực Cố Hàn Uyên, một tay nắm lấy bàn tay của hắn đưa xuống chạm vào bên ngoài cái âm hộ của mình, đôi mắt nhìn chăm chú cặp mắt lãnh đạm kia…
– Vậy cộng thêm… cái này của ta thì sao đây?
Cố Hàn Uyên cũng bị Ân Tố Tố lớn mật làm cho kinh động, tám, chín phần là có nguyên nhân nàng lại cùng Trương Thúy Sơn có mâu thuẫn náo loạn.
– Cái đó… của phu nhân, xem như là phu nhân trả tiền hay là ta phải trả phí?
Cố Hàn Uyên nhìn xem Ân Tố Tố trong mắt hiện ra thủy quang, cười đùa giỡn nói một câu, không nghĩ tới cứ như vậy một câu nói lại trêu đến Ân Tố Tố khóe mắt nước mắt trượt xuống.
– Ta đã là đến dạng này rồi… ngươi… ngươi còn… tính toán với ta, vậy chuyện tối nay coi như là ta chưa từng nói qua.
Ân Tố Tố lấy ra cái khăn tay mà Cố Hàn Uyên tặng lau nước mắt, nàng buông hắn ra sau đó quay người rời đi, đôi chân nàng thon dài, đồn bộ đầy đặn, bờ eo thanh mảnh, từ phía sau Cố Hàn Uyên nhìn hết sức kỹ càng, theo sự di chuyển của nàng, eo, đồn bộ, đôi chân ba thứ kết hợp rất hoàn mỹ, hình thành một phong cảnh mê người không gì sánh được.
Cố Hàn Uyên lại nhìn xem cái khăn trong tay nàng, trầm mặc rồi một cái chớp mắt, lúc Ân Tố Tố muốn mở cửa phòng, thì hắn từ phía sau lưng ôm nàng giữ chặt, tại bên tai nàng nói khẽ.
– Chuyện của Trương Vô Kỵ ta đáp ứng, tối nay Trương phu nhân chảy nước mắt, ta bán phá giá, toàn bộ đều miễn phí.
Cố Hàn Uyên thầm than, Ân Tố Tố nhân vật phản diện đã muốn đầu hàng, rau hẹ thật đúng là không khỏi cần cắt a, bất quá tất nhiên nếu đã có quyết định để cho nàng thiết lập tổ chức thu thập tin tức, thì vẫn phải là thật tốt trấn an nàng một chút.
Cố Hàn Uyên đem Ân Tố Tố ôm ngang lên, hắn biết nàng đang ở vào cái tuổi như lang như hổ, một khi đã nếm qua mật ngọt, liền sẽ có hứng thú cực lớn…
Cố Hàn Uyên đột hôn lên đôi môi Ân Tố Tố, một tay hắn lạ tiến vào bên trong y phục của nàng, đột nhiên bị tập kích thì Ân Tố Tố giật mình, còn chưa kịp nói gì thì Cố Hàn Uyên đã duỗi đầu lưỡi vào trong miệng của nàng, Ân Tố Tố liền cảm thấy đầu óc trống rỗng, cái gì cũng quên sạch, chỉ mặc cho tiểu tử này khinh bạc.
Lúc bắt đầu Ân Tố Tố liền còn có chút căng cứng, bất qua chỉ qua một hồi, liền phát ra tiếng rên điềm mỹ, đầu lưỡi của nàng nhiệt tình đáp lại quấn lấy lưỡi của hắn, càng lúc càng hưởng ứng, bên dưới hạ thể của nàng đã là như một đoàn lửa, rất cấp thiết cần phải bộc phát ra.
Cố Hàn Uyên cởi dần trang phục của Ân Tố Tố, khiến cho hai bầu vú của của nàng lộ ra. Hài bầu vú phấn nộn vừa lớn vừa tròn, Cố Hàn Uyên một tay nắm, ấn, xoa, nhéo, tạo bầu vú ra đủ các loại hình dạng, rất nhanh đã làm cho hai đầu núm vú của nàng đã dựng lên, hắn ngẩng đầu đem y phục của mình cởi quăng ra bên cạnh, sau đó đặt nàng nằm lên giường, sau đó đem đôi chân trắng phân khai ra, miệng rộng tiến tới, liếm lên trên cái âm hộ của nàng, nàng liền cảm thấy hồn phách như muốn bay ra, theo bản năng rên lên:
– Um… hừ…
Cố Hàn Uyên vừa nghe tiếng rên như cổ vũ, sao có thể không ra sức chứ? Hắn vừa mới liếm trong chốc lát, liền đem hai chân nàng nhấc cao lên, để cho Ân Tố Tố tự mình ôm lấy cặp chân, còn hắn thì giữ lấy bờ mông tròn trịa to lớn của nàng, mỗi một tiếng ‘um’ vang lên, đều khiến cho kẻ khác phải mất hồn, nàng thở hổn hển kêu lên:
– Ngươi… ngươi… mau tới đi, ta… muốn…
Cố Hàn Uyên nghe được lời này, liền như sói đói, hắn để Ân Tố Tố bảo trì tư thế đó, nàng là một mỹ nhân thành thục, cho nên thoải mái lắc eo nâng mông, so với một thục nữ nghiêm trang hoàn toàn khác hẳn, một hồi sau, Cố Hàn Uyên để đôi chân nàng thả lỏng ra, chuyển sang tư thế truyền thống thân thiết.
Lúc này Cố Hàn Uyên như rồng bay hổ chạy dùng côn thịt đâm vào âm động, Ân Tố Tố má lúm đồng tiền say mê, mày liễu hơi nhíu lại, môi thơm hé mở, mắt khẽ nhắm hờ, không rõ là đang trong tột cùng thống khổ hay là sướng khoái tột cùng, hàm răng ngọc khẽ cắn, hai hàng lông mày hơi nhíu lại tiếp nhận côn thịt Cố Hàn Uyên từng đợt đánh sâu vào trong thân thể, trong miệng thoát ra những tiếng rên rỉ kiều mị liên tục, vừa như đau đớn, vừa như khoái lạc, những tiếng rên rỉ như khóc như than, như ca mà không phải ca, mềm mại như tiếng tiên nhạc không ngừng thiêu động, kích khởi dục hỏa của hắn.
Cố Hàn Uyên càng lúc càng hưng phấn, động tác càng nhanh, càng mạnh, côn thịt đánh sâu vào âm động nàng. Ân Tố Tố thở gấp rên rỉ tựa như không chịu nổi sát phạt, thân thể mềm mại như rắn nước quất riết lấy Cố Hàn Uyên, không ngừng vặn vẹo nghênh đón, Cố Hàn Uyên chỉ cảm thấy sâu trong âm động của Ân Tố Tố không ngừng co bóp, chuyển động tựa như có vô số cái miệng nhỏ nhắn mút vào quy đầu của hắn, làm hắn cảm thấy từng trận khoái cảm cực độ từ người nàng truyền đến, càng làm hắn kích thích động tác càng thêm mãnh liệt.
Ân Tố Tố chỉ cảm thấy từng trận từng trận cảm giác cường liệt khoái cảm không ngừng truyền đến người nàng, cơ hồi mỗi lần côn thịt của của Cố Hàn Uyên đâm sâu tới tận cùng trong người nàng, Ân Tố Tố lại sướng khoái run cả người lên, môi mọng hé mở thoát ra theo từng tiếng rên. Theo mỗi tiếng rên, khuôn mặt nàng cũng nhăn lại…
– A… ai ui… a… ai ui…
Ân Tố Tố đã không còn cách nào khống chế được bản thân, không ngừng kêu rên lớn hơn, nàng siết chặt lấy eo lưng Cố Hàn Uyên, cặp đùi thon dài đẹp đẽ quặp chặt lấy mông của hắn tựa như những vòi của con bạch tuộc xiết lấy, miệng không ngừng phát ra những tiếng rên rỉ không dứt, song phong đầy đặn, trắng muốt như ngà voi rung động từng hồi, hai đầu núm vú anh đào như hai đóa tuyết liên rực đỏ trên đỉnh tuyến sơn, cũng là liên tục lay động, côn thịt Cố Hàn Uyên đâm vào rút ra suốt một hơi dài làm cho cả người Ân Tố Tố đầm đìa mồ hôi, hai gò má càng thêm đỏ thắm.
Cố Hàn Uyên không có dừng lại, và cũng không có ý định dừng lại, tiếp tục nhấc cái mông lớn của của Ân Tố Tố lên, rồi cong người đánh sâu vào, từng đợt khoái cảm không thể kiềm chế được kéo tới, Ân Tố Tố cắn cắn mấy sợi tóc mây bay vào trong miệng, Cố Hàn Uyên vươn tay nắm lấy hai bầu vú của của Ân Tố Tố xoa bóp mạnh, hạ thân hai người chạm nhau phát ra hàng loạt tiếng “Phạch… phạch” liên tiếp.
Ân Tố Tố Một kêu rên không ngừng, âm thanh mỗi lúc một lớn, hơi thở ngày càng gấp, nàng đã sớm quên hết thảy, chỉ hy vọng Cố Hàn Uyên dùng côn thịt đâm sâu vào thân thể làm chết mình đi, cái cảm giác tiêu hồn thực cốt, dục tiên dục tử tiến đến làm cho Ân Tố Tố toàn thân mềm mại như không xương, từ trong hoa tâm của nàng truyền đến hạ thân của Cố Hàn Uyên từng trận rung động, co rút siết lấy nhẹ nhàng tuyệt không thể tả được, mười ngón tay mảnh khảnh tựa ngó sen của Ân Tố Tố, gắt gao nắm lấy vải trải giường, cổ tay nổi một vài mạch máu nhỏ xanh nhạt, như ẩn như hiện tựa như dùng sức quá độ.
Động tác của Cố Hàn Uyên điên cuồng, cả người trên dưới đầm đìa mồ hôi, hắn chỉ thấy từng trận khoái cảm mãnh liệt không ngừng từ chỗ hai người giao cấu truyền đến, toàn thân tê dại, những lỗ chân lông dựng lên, cả hai người hưng phấn đến phát run, những âm thanh uyển chuyển mềm mại động nhân, vô cùng kích động, càng kích khởi dục hỏa của Cố Hàn Uyên lên đến cực độ, Cố Hàn Uyên động tác liều mạng trùng kích, côn thịt kiên đỉnh nóng bỏng tấn công mãnh liệt vào tận nơi sâu nhất trong huyệt động của Ân Tố Tố không thể hãm được, hai người điên cuồng phối hợp, trong đầu đã chẳng còn chút gì, chỉ còn biết điên cuồng hoạt động.
Chẳng biết bao lâu, Ân Tố Tố bỗng nhiên phát ra một tràng tiếng rên rỉ chói tai, thân thể co quắp, hai tay ôm siết lấy eo Cố Hàn Uyên, nàng đạt đến đỉnh cực lạc của nam nữ hợp thể giao hoan, vẻ mặt của Ân Tố Tố càng hưng phấn, tràn đầy sung sướng mê say, hai tay nàng đang nắm lấy tấm vải trải giường, lúc này xụi lơ, vô lực buông ra, mồ hôi toàn thân tuôn ra như mưa, toàn thân run rẩy, miệng rên rỉ không ngừng, thể hiện một bộ dạng đáng yêu muốn chết.
Từ sâu trong hoa tâm nàng, một làn âm dịch nóng hổi không ngừng tuôn trào, theo những đợt côn thịt ra vào, vào ra của Cố Hàn Uyên mà trào chảy ra ngoài, rơi rớt xuống giường. Cố Hàn Uyên vẫn chưa đình chỉ động tác, thấy bộ dạng của nàng như vậy, liền dấy lên một cỗ khoái cảm mãnh liệt, vì thế động tác càng thêm hung mãnh, tiếng thở dốc, tiếng rên rỉ tràn đầy gian phỏng nhỏ, trong không gian ngập tràn mùi dịch thể của hai người.
Hai người nồng nhiệt giao hoan không biết đã qua bao lâu. Ân Tố Tố đã đạt đến đỉnh cực khoái đến lần thứ ba, bỗng nhiên nàng kêu rên lên đứt quãng:
– A… phu quân… dùng… cái đó… làm chết muội đi…
Hai tay của nàng không biết lấy khí lực từ đâu, siết chặt lấy lưng của Cố Hàn Uyên, những móng tay dài cắm sâu vào da thịt của hắn, thân thể điên cuồng nhấp lên nhấp xuống, sau một lúc lâu, nàng thở ra một hơi thật dài, cả người vô lực nằm xoài ra. Đồng thời lúc này Cố Hàn Uyên cảm thấy trong cơ thể nàng như có cái miệng nhỏ mút chặt lấy côn thịt của hắn truyền đến cho hắn một kích thích mãnh liệt khó có thể hình dung nổi.
Cố Hàn Uyên vốn đã sắp tới cực hạn, bị nhất kích âm tình của nàng vỡ tràn, hắn nhịn không được, một luồng dương tinh nóng bỏng cuồng dũng phóng ra vào nơi sâu nhất của hoa tâm Ân Tố Tố, làm nàng lại bị kích khởi một đợt co thắt kịch liệt.
Sau đó hai người quấn chặt lấy nhau, vừa thở hổn hển vừa không ngừng nhiệt tình vuốt ve lẫn nhau, tình cảm nồng nàn. Ân Tố Tố vốn là mị cốt thiên sinh, sau khi trải qua mưa móc dễ chịu càng tản mát ra diễm quang khuynh quốc khuynh thành, làm điên đảo chúng sinh. Đầu mày cuối mắt tràn đầy vẻ tuyệt thế phong tình, vũ mị mê người đến cực điểm…