Phần 12
Cố Hàn Uyên thấy thời cơ không sai biệt lắm, từ trong ngực lấy ra một viên đan dược.
– Kỳ thực muốn cứu Trương Vô Kỵ cũng không phải không còn có cách nào khác…
– Ngươi có biện pháp gì?
Ân Tố Tố nhìn xem đan dược trong tay Cố Hàn Uyên, nghĩ thầm chẳng lẽ viên đan dược kia có thể giải quyết được hàn độc hay sao?
– Hoàn toàn chữa khỏi hàn độc thì không thể nào, nhưng tạm thời có thể áp chế hàn độc vẫn là không thành vấn đề, đây là Liệt Dương đan, có thể áp chế một năm hàn độc không bộc phát hàn độc ra, bất quá nếu nuốt vào thì về sau sẽ có tính kháng dược, mỗi một lần hàn độc bộc phát thì dược hiệu sẽ giảm dần, thẳng đến cho đến khi mất đi hết hiệu lực, thì sẽ tạo thành hàn độc một lần bộc phát duy nhất mất mạng, cho nên nếu dùng thì phải cẩn thận.
Liệt Dương đan này là do Cố Hàn Uyên mua hết 200 điểm nhân vật phản diện mới có, còn nếu có thể hoàn toàn chữa trị hàn độc trên thân Trương Vô Kỵ thì cần phải có Cực Dương đan, loại này thì cần phải tiêu tốn đến 2000 điểm nhân vật phản diện, chỉ bất quá không cần phải làm như vậy, Cố Hàn Uyên còn phải trông cậy thông qua Trương Vô Kỵ để thu được Cửu Dương Thần Công.
– Liệt Dương đan này dù sao cũng không có tốt lắm, nhưng ít ra cũng là biện pháp có thể kéo dài thời gian tìm được cách hoàn toàn chữa trị hết hàn độc cho Trương Vô Kỵ.
Ân Tố Tố rất mừng rỡ, liền đưa tay tiếp nhận đan dược trong tay Cố Hàn Uyên, nhưng Cố Hàn Uyên lại đem đan dược thu lại.
– Trương Phu nhân muốn tay không bắt sói sao a?
Ánh mắt của hắn trong nháy mắt trở nên nóng bỏng, cái ánh mắt này đối với Ân Tố Tố rất là quen thuộc, bất quá đã quen rồi, cho nên trong lòng kháng cự rất ít.
– Tới gian phòng của ngươi?
– Không, chúng ta làm ngay ở chỗ này.
Cố Hàn Uyên bảo nàng phong cảnh bên dưới ánh trăng đẹp như vậy, trở về phòng thì không có ý nghĩa…
Ân Tố Tố xấu hổ, cho dù là lúc tại Băng Hỏa đảo, nàng cũng chưa từng ân ái với Trương Thúy Sơn bên ngoài dã ngoại, đã vậy cho dù là bên trong sơn động cũng có sẵn giường thảm êm ái…
Nhưng dù sao có việc cầu người, nàng do dự một chút rồi vẫn đồng ý.
Kỳ thực lúc vừa mới nhìn thấy Cố Hàn Uyên thu hồi mũi Văn Tu Châm lúc rơi xuống, đã vậy hắn còn thuận tay vuốt ve lấy khe mông của mình, nàng liền đã có dự cảm là đêm nay lại là một lần nữa sẽ bị côn thịt của hắn đâm vào thân thể của mình rồi…
Ân Tố Tố đưa tay lên trên dây lưng vạt áo cởi y phục ra.
– Khoan đã.
Tại trong ánh mắt nghi hoặc Ân Tố Tố, thì thấy Cố Hàn Uyên đang dùng tay hắn đè đầu của mình thấp xuống bên dưới hạ thể của hắn, mãi cho đến khi nàng theo động tác hắn hướng dẫn quỳ bò trước háng của hắn, Ân Tố Tố dù sao xuất thân từ Ma giáo, tam giáo, cửu lưu, lục đạo chuyện xấu gì mà không hiểu rõ, trong nháy mắt nàng liền hiểu ra ý tứ của Cố Hàn Uyên, bên trong ánh mắt mang theo điểm lửa giận cùng xấu hổ.
– Cố Hàn Uyên! Ngươi thật hỗn đản…
Cố Hàn Uyên nhếch miệng lên tà mị mỉm cười nhìn Ân Tố Tố.
– Trương phu nhân, chắc cũng không muốn Vô Kỵ sư đệ bởi vì hàn độc mà chết đi phải không?
Câu nói quen thuộc này đánh tan tâm phòng của Ân Tố Tố, trong nháy mắt đó thậm chí còn làm thân thể của nàng đều có chút phát run, rồi cũng thành thành thật thật quỳ trên đất, trong lòng lại còn suy nghĩ từ trước đến giờ cũng chưa từng làm qua cho Trương Thúy Sơn như vậy…
Cố Hàn Uyên bận bịu đem quần lui đến chỗ đầu gối, côn thịt hung dữ đầy gân xanh liền xuất hiện, như muốn nhanh phun lửa, trong lúc Ân Tố Tố còn do dự, Cố Hàn Uyên đã lôi kéo bàn tay nàng, đặt lên ở trên thân cây côn thịt kiên quyết, làm nàng giật mình một cái, tim đập thình thịch, thật sự là lớn ah, mặc dù cây côn thịt này đã từng cứng rắn như vậy có xuyên qua tràn đầy cái âm động của mình một lần rồi, nhưng lần này tiếp cận gần, nàng vẫn cảm thấy nó quả thực tựa như nóng bỏng như cây thiết bổng…
Trong lòng Ân Tố Tố rung động, bên trong âm động cũng là đã nóng lên ngứa ngáy, nàng quỳ bò thân thể tay ngọc nhẹ nhàng nắm lấy côn thịt Cố Hàn Uyên, đôi mắt bồ câu tựa hồ bịt kín một tầng sương mù động lòng người, lẳng lặng đánh giá cảnh tượng úy vi tráng quan trước mắt, Ân Tố Tố dưới ánh trăng càng hiện lên trên mặt ưu nhã, khuôn mặt vui buồn lẫn lộn, tràn ngập phong vị thành thục mỹ nữ, cái cổ trắng như như thiên nga thon dài đẹp đẽ, hình thành mị lực lực hấp dẫn, bên dưới là một đôi bầu vú cao ngất sung mãn, quả thực chính là chí mạng hấp dẫn…
Khi nhìn thấy một cây côn thịt đậm sắc đội lên chính bờ môi của mình lan ra có mùi tanh tanh, Ân Tố Tố nghiêng đầu qua chỗ khác bị dọa sợ, nhưng rồi bị hắn cưỡng chế, nàng cũng từ từ mở ra cái miệng hồng nhuận ngận quy đầu của hắn vào…
Hưởng thụ lấy khoang miệng ấm áp của Ân Tố Tố, Cố Hàn Uyên cúi đầu nhìn chăm chú vào động tác của nàng, cây côn thịt nóng rực tráng kiện từng tấc bị cái đầu lưỡi linh xảo của nàng liếm láp, cực đại quy đầu bị ngậm vào trong miệng nhẹ nhàng mà mút vào, côn thịt hắn càng trướng đại, khoái cảm tê dại say lòng người như sóng triều cuồn cuộn, làm Cố Hàn Uyên nhịn không được hừ lên một tiếng.
Ân Tố Tố một bên chăm chú mút hút vào đem thân gậy côn thịt tráng kiện nuốt vào, Cố Hàn Uyên giữ lấy đầu nàng rồi nhẹ nhàng đỉnh động côn thịt, dùng biên độ nhỏ đong đưa, Ân Tố Tố lộ ra thần sắc thẹn thùng, giữ lấy bờ mông Cố Hàn Uyên chậm rãi đem cây côn thịt nuốt đến mức tận cùng, dù là như thế vẫn có một đoạn thân gậy côn thịt dư ra lộ tại bên ngoài đôi môi của nàng…
Lúc Cố Hàn Uyên cảm thấy đến quy đầu côn thịt đã đội lên đến trong cổ họng mềm mại của Ân Tố Tố, hắn dùng tay vuốt ve mái tóc của nàng, Ân Tố Tố còn đong đưa lấy cái đầu hữu lực phun ra nuốt vào, cảm giác tê dại từng bước tăng cường, Cố Hàn Uyên dần dần điên cuồng lên, hắn đỉnh động lên vòng eo, đem cái miệng nhỏ của nàng trở thành cái âm động đút vào, nàng phối hợp với Cố Hàn Uyên đỉnh động, trong cổ nhẹ nhàng yêu kiều mỵ thốt lên um um, thần thái càng là mê người.
… Bạn đang đọc truyện Ân Tố Tố tại nguồn: https://tuoinung.cc/2023/10/an-to-to.html
Lúc sau một hồi mãnh liệt tê dại bay thẳng tinh quan, côn thịt Cố Hàn Uyên thoáng cái thoáng cái tại trong miệng Ân Tố Tố bạo trướng vài ba phần, nàng thấy thế càng thêm kịch liệt khuấy động lấy côn thịt của hắn, đến lúc Cố Hàn Uyên gầm nhẹ một tiếng, dùng sức giữ chặt lấy đầu Ân Tố Tố, nàng cũng dùng sức mà mút hút vào lấy, rất nhanh nuốt lấy, đầu lưỡi của nàng làm cho thân thể Cố Hàn Uyên không ngừng có phần run lấy.
Khi toàn bộ dương tinh đã phóng xuất toàn bộ ngăn ở cổ họng, làm Ân Tố Tố khó thở, thật vất vả mới cảm giác được côn thịt nhuyễn xuống, nàng lập tức phun ra côn thịt như cá chạch kia, đầu nghiêng qua một bên, miệng hơi mở, dương tinh nóng đặc bị nàng phun trên mặt đất, ho khan vài tiếng, Ân Tố Tố có chút không tình nguyện nuốt vào dương tinh của hắn còn đọng lại trong miệng, nàng trừng mắt nhìn hắn, gương mặt xinh đẹp đỏ ửng, không nói một câu…
Màu trắng sữa dương tinh dịch bắn ra, tại một bên khóe miệng của nàng trào ra, Ân Tố Tố ánh mắt ai oán khi nhìn thấy hắn như là khuyến khích cổ vũ, nàng le lưỡi đem dương tinh còn dính bên môi liếm lấy rồi nhập trong miệng, nhìn quy đầu dinh dính còn tiếp tục rỉ ra một ít dịch nhờn, Ân Tố Tố lại đem quy đầu ngậm vào, dụng tâm mút lấy, đầu lưỡi lại đang phía trên càn quét, thanh lý sạch sẽ chiến trường.