Phần 101
Ngay cả Lưu Chính Phong cũng không nghĩ tới dưới cục diện này lại còn có người hỗ trợ mình, tràn đầy cảm kích nhìn Cố Hàn Uyên.
Thủy Đại thì gấp gáp, lão thật sự có ý xem Cố Hàn Uyên là nữ tế (con rể) sau này, nên khuyên nhủ:
– Cố thiếu hiệp, ngươi hà tất phải làm như vậy chứ?
Lão thấy được rõ ràng, hôm nay sự việc này xảy ra cùng chính tà kỳ thực không có liên quan gì, phái Tung Sơn chính là vì muốn bức bách Lưu Chính Phong mới tạo ra một màn trộn lẫn Ma giáo vào như thế.
– Anh Hùng kiếm Cố Hàn Uyên, ngươi làm vậy là có ý gì?
Phí Bân có chút kiêng kỵ, không chỉ là bởi vì nghe nói thực lực của hắn đã là tông sư, thậm chí đoạn thời gian trước còn lui Bạch Bản Sát Tinh, mà đó là người Tả Lãnh Thiền đang mời chào tới, Phí Bân thì rõ ràng nhất thực lực Bạch Bản Sát Tinh, người có thể đánh lui Bạch Bản Sát Tinh tuyệt đối không phải là dễ đối phó.
Đồng thời Phí Bân liếc mắt nhìn Xung Hư đạo trưởng, gặp lão không có động tác gì thì mới nhẹ nhàng thở ra, nếu như Võ Đang phái muốn nhúng tay vào, chuyện hôm nay quả thật là khó khăn, cũng may nhìn qua đó chỉ là một mình Cố Hàn Uyên tự làm.
Phí Bân cũng không dám đem tội danh cấu kết với Ma giáo chụp tại trên đầu Cố Hàn Uyên, còn nếu có thì Võ Đang phái cho dù không muốn thì cũng phải quản đến, đây chính là thân phận đệ tử Võ Đang phái mang đến cho Cố Hàn Uyên chỗ tốt, nếu không thì nếu bị chụp mũ cấu kết Ma giáo, thì phải giải thích cũng thật là phiền toái…
– Phái Tung Sơn nếu là bởi vì lập trường chi tranh muốn giết chết Lưu Chính Phong, tại hạ không quản được. Nhưng nếu là bởi vậy mà gây họa tới gia quyến của Lưu Chính Phong, tha thứ cho Cố mỗ không thể đáp ứng được…
Cố Hàn Uyên một mặt bình tĩnh, thậm chí có chút lạnh lùng nhìn về đám người phái Tung Sơn, tựa như đám người Phí Bân cùng phía sau cả trăm đệ tử có cũng như không.
– Cố Hàn Uyên… ngươi thật muốn cùng phái Tung Sơn đối nghịch?
Cố Hàn Uyên che chở Lưu Tinh sau lưng, lạnh lùng…
Phí Bân mặc dù không muốn cùng Cố Hàn Uyên nổi lên va chạm, nhưng lúc này tên đã trên dây không thể không phát, lần nữa hạ lệnh:
– Đem gia quyến Lưu Chính Phong giết hết cho ta…
Đệ tử phái Tung Sơn vừa nghe lệnh giết người, nhưng mà Cố Hàn Uyên kiếm nhanh hơn, một hồi loảng xoảng binh khí rơi xuống đất, các đệ tử Tung Sơn đang bắt giữ gia quyến Lưu Chính Phong liền nhao nhao bụm lấy cổ tay, vừa rồi đả thương đó là hắn dùng Thần Môn Thập Tam Kiếm.
Xung Hư đạo trưởng thấy thế âm thầm gật đầu, cảm thấy Cố Hàn Uyên chiêu Thần Môn Thập Tam Kiếm đã vượt qua Võ Đang phái, ngoại trừ Trương Tam Phong thì ngoại dụng tốt nhất là Du Liên Chu, chính là mình cũng rất khó đón đỡ lấy.
Đám ba người Phí Bân con ngươi co rụt lại, bọn chúng đều bị chiêu này Cố Hàn Uyên gây nên kinh ngạc, phái Tung Sơn mặc dù danh xưng kiếm phái, trên thực tế bên trong Thập Tam Thái Bảo tu luyện cũng không phải là kiếm pháp…
Được cứu gia quyến Lưu Chính Phong thối lui đến sau lưng Cố Hàn Uyên, tụ bên người ở Lưu Tinh, nàng mắt lộ ra dị sắc, cảm thấy khắp thiên hạ anh hùng lớn nhất bây giờ chính là Cố Hàn Uyên.
– Các vị phái Tung Sơn xin dừng lại ở đây, gia quyến Lưu Chính Phong hôm nay tại hạ sẽ bảo vệ, nếu là không phục thì cứ bảo Tả Lãnh Thiền tới tìm tại hạ, nếu không hoặc là Cố mỗ ngày nào đó sẽ lên bên trên phái Tung Sơn tìm Tả Lãnh Thiền nói chuyện là được…
Cố Hàn Uyên hất lên thanh Anh Hùng kiếm những giọt huyết châu, thần sắc không biến.
Đám Phí Bân nhìn nhau, vẫn là Phí Bân cực kỳ có quyết đoán.
– Cố Hàn Uyên ngươi quá cuồng vọng! Tả sư huynh há lại là để cho một tiểu bối so sánh, nếu ngươi hôm nay nhất định phải ra mặt, hãy để chúng ta xem hư thực như thế nào a…
Hắn lời mặc dù nói đàng hoàng, nhưng xem ra thì cho biết sẽ cùng hai người kia đồng thời cùng lúc ra tay.
– Vô sỉ…
Định Dật sư thái, Thủy Đại, Xung Hư đạo trưởng cùng chúng nữ nhao nhao mở miệng nhắc nhở Cố Hàn Uyên.
Chính là Hoàng Dung cũng là vì Cố Hàn Uyên trở nên lo lắng.
Cố Hàn Uyên thấy ba người cùng lúc đánh tới, cũng không đem bọn hắn để vào trong mắt, lại còn có thời gian rảnh rỗi đối với lời nhắc nhở của mọi người gật đầu ra hiệu.
Phái Tung Sơn ba người thấy thế, nổi giận trong lòng, liền tung ra tuyệt chiêu võ công trong tay.
Cố Hàn Uyên nắm lấy Anh Hùng kiếm, sử dụng Mạc Danh Kiếm Pháp thức thứ năm Ẩn Tính Mai Danh, đem tất cả thế công hóa thành vô hình.
Phái Tung Sơn ba người xưng hào theo thứ tự Thác Tháp Thủ, Đại Tung Dương Thủ, Tiên Hạc Thủ, sở trường nhất cũng là công phu quyền chưởng, nhưng đều phải kiêng kị thần binh sắc bén, lại thêm Cố Hàn Uyên thức thứ năm năm Ẩn Tính Mai Danh phòng thủ kín không kẽ hở, đám ba người Phí Bân có chút bó tay bó chân.
Chưởng pháp bọn hắn là cứng đối cứng thì tương đối mạnh, lúc này đơn giản lại bị thần binh Anh Hùng kiếm của Cố Hàn Uyên thiên khắc.
Giữa sân đám người cũng không nghĩ đến ba đánh một lại là kết quả như vậy.
Mặc dù thần binh tăng thêm chính xác cực lớn, nhưng cũng không phải là vô địch, bằng không Diệt Tuyệt sư thái cũng không đến nỗi chỉ cùng Đại Ỷ Ti đánh ngang tay, mấu chốt vẫn là ở chỗ Mạc Danh Kiếm Pháp của Cố Hàn Uyên quá tinh diệu…
Xung Hư đạo trưởng mắt lộ ra trầm tư, mặc kệ Cố Hàn Uyên là từ nguyên nhân nào biết đến loại kiếm pháp này, chắc chắn hắn đã cùng Tống Thanh Thư không cùng một cấp độ rồi.
Xung Hư đạo trưởng dự tính lần sau có quay trở lại Võ Đang thì sẽ cùng Tống Viễn Kiều trao đổi một chút, miễn cho đến lúc đó Cố Hàn Uyên thật sự cùng Tống Thanh Thư nổi lên xung đột.
Phái Tung Sơn ba người từ đầu đến cuối nắm bắt không được Cố Hàn Uyên, dần dần bắt đầu lo lắng, ra tay cũng đã là vội vàng liều lĩnh.
Cố Hàn Uyên cùng ba người giằng co lâu như vậy, chỉ là vì muốn có cơ hội biểu hiện mà thôi, lúc này thấy hỏa hầu không sai biệt lắm, liền sử xuất thức thứ Nhất Kiếm Thành Danh của Mạc Danh Kiếm Pháp.
Nhanh, cực hạn rất nhanh.
Cùng Thánh Linh Kiếm Pháp và Kiếm Nhất cách đánh khác nhau, chỉ là kết quả lại giống nhau kỳ diệu, nhưng so với Kiếm Nhất còn nhanh hơn vài ba phần, đám người chỉ thấy một đạo hàn quang thoáng qua, ba người phái Tung Sơn liền đã bại lui.
Cổ tay Phí Bân vết máu sâu đủ thấy xương, cánh tay Đinh Miễn máu tươi chảy dài, trên bờ vai Lục Bách có thêm một lỗ máu thịt be bét.
Giữa sân một mảnh xôn xao.
Phí Bân bụm lấy cổ tay, ánh mắt ngưng trọng hỏi:
– Đây là kiếm pháp gì.
Cố Hàn Uyên lần nữa hất lên Anh Hùng kiếm, thản nhiên nói:
– Mạc Danh Kiếm Pháp thức thứ nhất Nhất Kiếm Thành Danh.
– Hảo một chiêu Nhất Kiếm Thành Danh, Cố thiếu hiệp quả nhiên lợi hại, phái Tung Sơn chịu phục, gia quyến Lưu Chính Phong chúng ta có thể bất động, nhưng còn Lưu Chính Phong thì Cố thiếu hiệp sẽ không đứng ra bảo vệ chứ?
Phí Bân không thể làm gì khác hơn là lùi lại mà tính đến việc khác.
Không có ai nghĩ đến cục diện cuối cùng lại ra kết quả như vậy, Cố Hàn Uyên lấy một địch ba, đó là mấy người võ công tối cường trong Tung Sơn Thập Tam Thái Bảo…
Nhạc Bất Quần không hiểu vì sao, tâm tư đối với Tịch Tà Kiếm Pháp khát vọng càng sâu hơn, chỉ là không biết tu luyện Tịch Tà Kiếm Pháp về sau. Sẽ có uy lực được như vậy hay không?
Cố Hàn Uyên chỉ muốn nói: “Nhạc trưởng môn hy vọng nhiều quá…”
Đương nhiên hắn vẫn là rất ủng hộ Nhạc Bất Quần tu luyện Tịch Tà Kiếm Pháp.
Khâu Xứ Cơ một mặt xúi quẩy, trước đây bọn họ phái Toàn Chân cũng hưởng qua thiệt thòi khi chạm phải Mạc Danh Kiếm Pháp, chỉ là không nghĩ tới không có qua bao lâu, Cố Hàn Uyên thực lực rốt cuộc lại tiến lên một bước, bây giờ nếu muốn lấy lại danh dự tính chất khả năng lại càng nhỏ hơn.