Phần 1
Nói đến gia tộc họ Chu ở thành phố Tô Châu, khắp tỉnh Giang Tô đều biết đây vốn là một gia tộc lớn từ mấy trăm năm nay. Tổ tiên Chu gia trước đây đều là những phú hộ giàu có, sở hữu rất nhiều phường dệt lụa trong vùng. Mấy trăm năm nay, lụa Tô Châu nổi tiếng đẹp và có chất lượng tốt, luôn được chọn để may y phục cho Hoàng cung, quan lại và những gia đình giàu có. Trải qua nhiều thăng trầm biến động của thời cuộc, con cháu Chu gia giờ đã phân chia thành nhiều nhánh và phân tán khắp nơi. Ở Tô Châu hiện nay vẫn còn những phường dệt lụa truyền thống, nhưng không còn là sở hữu của Chu gia nữa.
Chu Chí Văn được coi là người trong nhánh con cháu trực hệ của Chu gia. Trước đây Chu Chí Văn từng làm viên chức cho Cục Thuế của tỉnh Giang Tô. Sau này do vi phạm chính sách một con của Trung Quốc và bị kỷ luật, Chu Chí Văn nhận thấy khó có thể thuận lợi để tiếp tục con đường công chức, nên nghỉ việc ra ngoài làm ăn buôn bán tự do, kinh doanh chuyên về vật liệu xây dựng. Từ khi Chính phủ Trung Quốc bắt đầu tiến hành cải cách nền kinh tế, định hướng được ngành xây dựng sẽ là miếng bánh béo bở, Chu Chí Văn dành vài năm để chuẩn bị vốn liếng từ gia sản tổ tiên để lại, thiết lập các mối quan hệ cần thiết. Đến khi Chu Thị được thành lập thì Chu Chí Văn vừa tròn 45 tuổi.
Từ một công ty xây dựng nhỏ khởi nghiệp tại Tô Châu, đến thời điểm này, sau hơn 30 năm hoạt động, Công ty Cổ Phần Địa Ốc Chu Thị phát triển thành một công ty khổng lồ, vươn rộng hoạt động toàn lãnh thổ Trung Quốc, thậm chí còn tham gia thầu rất nhiều công trình ở các quốc gia lân cận. Trụ sở chính công ty hiện nay nằm trong tòa cao ốc hiện đại ở thành phố Thượng Hải, cách Tô Châu khoảng hơn 100km về hướng Đông.
Vợ của Chu Chí Văn trước đây từng là một mỹ nhân nổi tiếng xinh đẹp. Hai vợ chồng sinh được ba người con trai. Có điều người vợ này đoản mệnh, bà mất khi đứa con trai thứ ba vừa tròn 3 tuổi. Vài năm sau khi thành lập công ty, trên cái nền đất cũ do tổ tiên để lại ở quê nhà Tô Châu, bên bờ Thái Hồ, Chu lão thu mua thêm các lô đất lân cận, mở rộng diện tích lên đến gần 40.000 m2 và cho xây dựng thành một biệt phủ bề thế.
Biệt phủ Chu gia tọa lạc bên bờ Thái Hồ thơ mộng. Thiết kế đậm nét theo kiểu kiến trúc của các trang viên giàu có ở Trung Quốc, hoa viên rộng lớn với nhiều loại hoa, cây cảnh, tỏa bóng mát rợp tạo nên khung cảnh yên bình. Một hồ nước rộng mặt nước trong vắt tĩnh lặng, có đình thủy tạ trên mặt hồ dành cho việc thư giãn, thưởng thức trà vào mỗi buổi sáng, chiều. Những gian nhà trong khắp biệt phủ được xây dựng theo phong cách hoài cổ với những hàng mái ngói lưu ly xanh tinh xảo.
Chính điện là một gian nhà mái ngói to nằm ở mặt tiền hướng Bắc biệt phủ, gọi là Gia Hòa Điện. Sảnh lớn của Gia Hòa Điện là nơi để gia chủ tiếp đón khách, trên các bức tường quanh sảnh trang trí bằng những bức tranh thủy mặc, những bức thư pháp của những danh gia nổi tiếng mà gia chủ sưu tầm được. Ngay sau sảnh lớn có một lối đi dẫn đến căn phòng nhỏ, là nơi thờ tự, trên bàn thờ đặt linh vị tổ tiên Chu gia đã qua đời.
Các khu nhà dành cho các thành viên gia tộc được phân bố ở khắp nơi trong khuôn viên biệt phủ, chia ra thành các khu Đông phủ, Tây phủ và Nam phủ, bố cục đối xứng theo trục dọc của biệt phủ, kết nối với nhau qua những lối đi lát gạch, dọc hai bên trồng rất nhiều cây nên cảnh quan rất đẹp. Có dãy nhà dành riêng cho việc bếp núc do một đầu bếp và các phụ bếp làm việc ở đây. Có một mảnh vườn nhỏ trồng đủ các loại rau củ, một vườn cây ăn trái. Xa xa ở rìa ngoài cùng của biệt phủ là dãy nhà ở dành cho những người giúp việc.
Nơi ở của Chu lão là gian nhà lớn cách một khoảng sân phía sau Gia Hòa Điện, gồm phòng làm việc, phòng ngủ, một phòng tắm rộng và một hàng ba bên hông để nghỉ trưa. Các khu Đông phủ, Tây phủ và Nam phủ là nơi ở của gia đình ba đứa con trai Chu lão, được thiết kế sang trọng, tiểu cảnh xinh đẹp, có nhiều phòng đầy đủ tiện nghi cho mọi người trong mỗi gia đình sử dụng.
Nói sơ qua về bản thân Chu lão, là một con người nhạy bén với thời cuộc. Những biến động của xã hội dù rất nhỏ cũng được lão nắm bắt chính xác và có những bước đi kịp thời. Cũng vì vậy mà không khó hiểu khi công ty của lão có những bước phát triển vượt bậc. Thời trẻ lão không bao giờ tham gia vào những trò ăn chơi vô bổ như nhậu nhẹt, cờ bạc. Lão đặc biệt đam mê với võ thuật, hầu như không ngày nào là không tập luyện nên cơ thể luôn cường tráng. Hiện giờ dù đã ở vào cái tuổi được gọi là “thất thập cổ lai hy”, nhưng nhìn lão vẫn phong độ với thân thể cao to, da dẻ hồng hào, cơ bắp tuy đã không còn như thời trẻ nhưng không hề chảy nhão, vẫn còn những đường nét rắn rỏi, săn chắc. Con người lão chỉ có duy nhất một vấn đề, không biết gọi là ưu hay khuyết điểm. Đó là từ khi còn trẻ đến tận bây giờ, trong lão vẫn luôn cháy khát ham muốn tình dục đến u mê. Dù không lấy thêm vợ, nhưng cũng khó có thể kể hết tên những người phụ nữ đã từng là nhân tình của lão. Mỗi khi đứng trước một cô gái đẹp, lão luôn nhìn cô ta chòng chọc như muốn lột truồng cô gái ra, miệng thì lúc nào cũng chỉ toàn buông ra những lời ẩn ý rất thô tục.
Sắp tới ngày Chu lão tròn 75 tuổi. Các con và những đứa cháu nội sẽ tề tựu về Tô Châu mừng thọ cho lão. Nhân dịp này, lão sẽ thông báo cho con cháu một quyết định quan trọng. Nhưng ở phần mở đầu này, tác giả muốn bạn đọc sẽ được làm quen với tất cả những nhân vật chính xuất hiện trong câu chuyện.
Trước tiên là người con trai đầu Chu Chí Lâm 50 tuổi, gọi là Đại Lâm. Theo tục lệ, chỉ có người con trai trưởng trực hệ trong gia tộc mới được mang họ Chu có chữ Chí, những người con sau chỉ có chữ Chu. Đại Lâm là một người giỏi giang, tốt nghiệp Thạc sĩ Kinh tế tại Mỹ. Hiện là CEO của Chu Thị, nắm giữ 20% cổ phần công ty. Tuy là con trưởng nhưng lại là người cuối cùng trong ba người con trở về gánh vác công ty cùng Chu lão. Năm 17 tuổi được Chu lão cho sang Mỹ du học. Với thành tích học xuất sắc, chỉ trong 3 năm đã hoàn thành toàn bộ học phần đại học, tiếp tục chương trình Thạc sĩ khi chỉ vừa tròn 20 tuổi. Đến năm 23 tuổi lấy bằng Thạc sĩ chuyên ngành Kinh tế. Được một công ty tại Mỹ mời ở lại làm việc trong 5 năm tiếp theo. Năm đầu tiên ở lại làm việc, đã quen biết với một cô gái Mỹ và sinh được một người con trai. Khi thằng con được 2 tuổi, cô gái người Mỹ bỏ đi không rõ lý do, để lại đứa con trai. Kết thúc 5 năm làm việc tại Mỹ, đem đứa con lai trở về nước, phụ giúp Chu lão điều hành Chu Thị. Cũng giống như Chu lão, Đại Lâm có học thức cao nhưng cũng đam mê mỹ nữ, nhu cầu tình dục vô tận. Cặp bồ năm bữa nửa tháng lại thay bồ, không lấy thêm vợ, ở vậy nuôi con. Hiện tại Đại Lâm sống cùng vợ chồng đứa con trai trong một biệt thự sang chảnh ở Thượng Hải.
Chu Dục 48 tuổi, là người con thứ của Chu lão, nắm giữ 20% cổ phần của Chu Thị, giữ chức vụ Giám Đốc Dự Án. Tính tình khoa trương, thích ăn chơi, tiêu tiền phóng khoáng, thường hay tổ chức tiệc tùng sa đọa với toàn những mỹ nhân. Thậm chí nếu thấy cô nào vừa mắt là gã sẵn sàng cưỡng bức cô gái đó rồi vung tiền để bịt miệng. Về sau mọi người gán luôn cho gã biệt danh Lưu Dục – (theo tên của Tống Hậu Phế Đế Lưu Dục đời Lưu Tống, hay còn gọi là Nam Tống, là vị vua bạo ngược, ăn chơi hoang dâm bậc nhất trong lịch sử). Khi còn nhỏ Lưu Dục ham chơi hơn ham học, kết thúc phổ thông thì đi theo bạn bè đây đó làm ăn, học đòi buôn bán. Sau này khi Chu lão thành lập công ty, lão bắt Lưu Dục đi theo các công trình để tập tành cho hắn làm quen công việc. Vốn bản tính ham chơi, thích đi đó đây, nhận thấy công việc này rất hợp với mình, Lưu Dục liền đồng ý. Ban đầu chỉ là phụ trách trông coi vật tư cho các công trình nhỏ. Thực ra Lưu Dục rất nhanh nhạy lại được thừa hưởng năng khiếu làm ăn của Chu gia, nên gã học việc khá nhanh. Không lâu sau đã có thể tự lên dự toán vật tư cho công trình khá chính xác. Gã vừa làm vừa học bồi dưỡng thêm nghiệp vụ, mãi rồi cũng có cái bằng Kỹ Sư Xây dựng lận lưng. Trong một lần đi công trình ở Quảng Đông, gã cặp kè với một cô gái gốc Việt Nam rồi làm cô mang bầu. Gã đưa cô về nhà, Chu lão mới nhìn đã thấy ưa mắt với vẻ xinh đẹp quyến rũ của cô gái này, cũng muốn đem cô về cho có hơi phụ nữ, nên đồng ý cho Lưu Dục làm đám cưới khi gã vừa chỉ mới 20 tuổi. Mấy tháng sau khi cưới, cô sinh được một bé gái dễ thương. Lưu Dục vẫn tiếp tục đi công trình, cuối tuần mới về. Khi con gái được 2 tuổi thì vợ chồng Lưu Dục hạ sinh tiếp một thằng bé kháu khỉnh. Không may là người vợ này sau đó đã qua đời trong một tai nạn giao thông. Dù không lấy thêm vợ nhưng vốn bản tính ăn chơi sa đọa, nên gã lúc nào cũng có cho mình một bóng hồng bên cạnh để giải tỏa sinh lý, được một thời gian lại chia tay. Chỉ có điều rất sòng phẳng, các bóng hồng sau khi chia tay đều được gã cho lợi ích không nhỏ. Nhà cửa, xe cộ hoặc là một ít vốn liếng lận lưng để tự kinh doanh, nên các cuộc chia tay đều diễn ra êm thấm. Sau khi Lưu Dục được bổ nhiệm vào làm vị trí lãnh đạo cấp cao, gã mua nhà ở Thượng Hải và ra ở riêng để sống cùng hai con.
Người con trai cuối cùng của Chu lão là Chu Hạo. Chu Hạo 47 tuổi, tính tình thâm trầm, bí hiểm, khó ai có thể đoán được suy nghĩ của người này. Cuộc đời Chu Hạo không có gì nổi trội, học hết phổ thông thì theo ngành Kiến trúc. Năm gã tốt nghiệp cũng là lúc công ty của cha phát triển rực rỡ, trúng thầu khá nhiều hạng mục của các công trình. Chu lão mở rộng quy mô hoạt động, chia cho Chu Hạo sở hữu 20% cổ phần, bổ nhiệm làm Giám đốc phụ trách khu vực Giang Tô, quay về văn phòng công ty cũ ở Tô Châu điều hành công việc, vừa cũng tiện việc trông coi biệt phủ. Thời còn đi học, gã quen biết và yêu một cô gái là sinh viên học dưới gã 2 khóa, người vùng Tân Cương có nét đẹp hoang sơ mà ai thoáng nhìn cũng si mê… Sau khi cô tốt nghiệp, gã cưới cô và cùng về Tô Châu. Một năm sau hai vợ chồng sinh được một người con gái. Thật không ngờ, số phận làm dâu nhà họ Chu của cô không được êm đềm lắm. Vẻ đẹp hoang dại của người con gái vùng Tân Cương đã khơi dậy sự thèm muốn của những người đàn ông trong nhà. Từ Chu lão cho đến Lưu Dục ai cũng luôn thèm khát được đưa nàng lên giường một lần. Những khi gia đình có dịp tụ hội về Tô Châu, lúc nào cô cũng phải chứng kiến ánh mắt của cha và các anh chồng nhìn mình mà như muốn lột truồng mình ra, lại phải nghe những lời nói thô tục gợi mời liên tục từ miệng của họ. Cảm thấy kinh tởm nhưng vì con còn nhỏ, cô vừa giả làm ngơ, vừa phải luôn cố tìm cách né tránh. Tiếp tục vài năm đến khi con gái được 8 tuổi, có một lần không kiềm chế được bản thân, suýt nữa thì Lưu Dục đã cưỡng hiếp được cô. Cô nói chuyện này cho Chu Hạo nghe, không ngờ người chồng lại cho rằng chuyện đó không có gì là nghiêm trọng. Quá sợ hãi, kinh tởm và chịu hết nổi cái gia đình biến thái này, cô quyết định dứt áo ra đi để lại tờ đơn ly hôn. Chu Hạo cũng có cho người đi tìm cô khắp nơi, mãi sau thì nghe đâu cô đã đi định cư ở nước ngoài. Cũng mấy lần định lấy vợ khác, nhưng vốn tính thâm trầm cẩn trọng, gã nghĩ rất xa đến cảnh mẹ ghẻ con chồng, rồi thì phân tranh gia sản con chung con riêng… sợ con gái thiệt thòi, nên gã chấm dứt ý định tìm vợ.
Có thể nói, hiếm có một gia đình nào giống như gia tộc này. Những người đàn ông trong nhà gần như có quá nhiều điểm giống nhau từ số phận, tài năng đến tính cách. Họ có thể nói chuyện với nhau rất thoải mái, thẳng thắn, cởi mở tất cả mọi vấn đề. Trong công việc tuy cũng có những lúc tranh luận gay gắt, nhưng cuối cùng đều đạt được sự thống nhất cao giữa các thành viên. Thậm chí trong các cuộc nói chuyện phiếm, họ chẳng ngại ngần nói với nhau những câu chuyện tục tĩu như những tay ăn chơi đồng vai cùng lứa. Họ không cần e dè hay ngại ngùng khi bình phẩm cho nhau nghe về nhan sắc, thân thể của những cô gái trước mắt họ. Thậm chí đối với những đứa con gái, cháu gái trong nhà họ cũng không tha, thản nhiên bình phẩm một cách rất thô tục về thân thể của con cháu. Những điều thầm kín ẩn sâu trong nội tình gia tộc gà trống này thật sự khó tưởng tượng nổi. Tạm để lại những điều này cho các phần sau, bạn đọc hãy tiếp tục làm quen với một số nhân vật khác trong câu chuyện.
Chu Chí Bình 25 tuổi, là con trai của Đại Lâm. Chí Bình hiện là Luật sư, đang là Tổng giám bộ phận Pháp chế của Chu Thị. Thực ra lúc nhỏ Chí Bình còn có mang một cái tên là Matthew, nhưng sau khi trở về Trung Quốc, Đại Lâm đã làm lại khai sinh cho con. Chí Bình là đứa con lai Mỹ, nên có một nét đẹp như các chàng trai Tây. Có khá nhiều cô gái mê mệt với nét đẹp của Chí Bình, nhưng cuối cùng Chí Bình lại đổ gục trong ánh mắt của Mộc Uyển, một nữ sinh của Học viện Âm nhạc Thượng Hải. Sau một năm ra trường, Chí Bình xin Đại Lâm hỏi cưới Mộc Uyển. Một lễ cưới hoành tráng đã diễn ra.
Mộc Uyển nhỏ hơn Chí Bình 2 tuổi, sinh ra và lớn lên ở Hàng Châu, một vùng đất nổi danh với những danh lam thắng cảnh đệ nhất Trung Quốc. Từ bậc tiểu học đã theo học Piano, lớn lên nàng chọn vào Học viện Âm nhạc Thượng Hải để phát triển sự nghiệp. Nàng có một khuôn mặt khả ái, mái tóc dài đen bóng gợn sóng thả bồng bềnh, đôi mắt nhung ướt át đẹp mê người, thân hình nàng cao ráo cân đối với ba vòng chuẩn dáng một người mẫu. Là người con gái hiện đại, phong cách ăn mặc của nàng luôn khiến người đối diện say đắm ngẩn ngơ. Những bộ quần áo nàng khoác trên người, dù là ra đường hay ở nhà, đều tôn lên vẻ đẹp của những vùng gợi cảm trên cơ thể nàng. Nàng được Chí Bình theo đuổi khi còn đang học năm thứ hai. Từ khi yêu Chí Bình và được nếm trái ngọt của tình ái, cơ thể nàng ngày càng nuột nà, bóng bẩy hơn. Sau khi cưới Chí Bình, nàng theo chồng về sống cùng với Đại Lâm.
Chu Gia Hân 28 tuổi, là con gái lớn của Lưu Dục. Gia Hân là Trưởng bộ phận Kinh doanh của Chu Thị. Nàng thừa hưởng ở mẹ nét đẹp đặc trưng yêu kiều của người con gái Việt. Mặc dù chỉ cao 1, 58 mét, nhưng do chăm chỉ luyện tập yoga, biết cách chăm sóc cơ thể, nên nàng sở hữu một thân hình gợi cảm với làn da trắng muốt. Gia Hân biết nàng đẹp và nàng cũng biết cách dùng nó như một thứ vũ khí lợi hại trong giao tiếp công việc. Rất nhiều đối tác, quan chức đã sa lầy trong sắc đẹp của nàng, sẵn sàng hai tay dâng đến cho nàng những hợp đồng béo bở. Trong mấy năm qua, nàng gần như là cánh tay đắc lực của Chu lão trong công ty. Chồng Gia Hân là Lục Tề, lớn hơn nàng 5 tuổi, là một chuyên gia hàng đầu về máy tính. Lục Tề là tên rút gọn phiên âm theo tiếng Hán, phiên âm tên đầy đủ là A Khắc Na Lục Tề, thuộc tộc người Duy Ngô Nhĩ, thân hình cao lớn, da trắng, mặt vuông sắc cạnh, đặc trưng cho hình mẫu đàn ông trộn lẫn nét đẹp của hai vùng Á – Âu. Gia Hân đã trúng tiếng sét ái tình ngay từ lần đầu tiên nàng gặp anh. Hai người cưới nhau ngay sau khi nàng ra trường. Lục Tề là một cao thủ về bảo mật hệ thống, nên Đại Lâm đã thu xếp cho đứa cháu rể quản lý bộ phận Công nghệ Thông Tin, một bộ phận rất quan trọng và nhạy cảm này trong công ty. Phi Bân vì mang thân đang ở rể trong một gia tộc giàu có, nên có phần kín tiếng, ít nói. Mặc khác, dù có thân hình cao to, nhưng không hiểu sao khả năng ân ái của anh thì chỉ ở mức trung bình, gần như chưa bao giờ thỏa mãn được Gia Hân. Ngoại trừ công nghệ thông tin vốn là thế mạnh của anh, đối với những vấn đề khác thì tiếng nói của Lục Tề ít khi có sức ảnh hưởng trong gia đình. Vì Gia Hân gần như là một trợ lý đắc lực của Chu lão trong công việc, nên hai vợ chồng nàng không sống bên nhà cha đẻ Lưu Dục mà chuyển sang ở cùng ông nội Chu lão.
Chu Bình 26 tuổi, là con trai út của Lưu Dục. Chu Bình cũng là Kỹ sư xây dựng. Cũng giống cha, ăn chơi đàn đúm vô độ. Bắt chước theo cách của Chu lão, Lưu Dục cho Chu Bình đi theo các công trình trọng điểm của công ty để tích lũy kinh nghiệm. Trong mấy lần đi ăn chơi, Chu Bình chết mê chết mệt một cô gái làm DJ ở một quán bar. Hắn ta đã dồn rất nhiều công sức và tiền của, cuối cùng cũng tán tỉnh được, liền xin Lưu Dục cưới cô gái đó. Lúc đầu nghe xuất thân của cô, Lưu Dục không đồng ý. Chu Bình liền rủ cha đến chỗ nàng làm việc chơi một lần cho cha xem mặt. Nhìn thấy cô bé xinh đẹp non tơ có ánh mắt lả lơi đa tình, tính háo sắc của Lưu Dục trỗi dậy, trong đầu gã nhen nhóm những ý nghĩ đen tối. Gã liền đồng ý cho cưới với điều kiện cả hai vợ chồng phải ở cùng với mình.
Phi Yến 22 tuổi, vợ của Chu Bình, con dâu Lưu Dục. Tóc nhuộm nâu hạt dẻ xõa ngang lưng. Khuôn mặt V – line thanh tú, đôi mắt ướt át đa tình. Da trắng ửng hồng, cổ cao thân hình chuẩn vú tròn eo thon hông nở, chân dài thẳng tắp. Cũng giống như con dâu của Đại Lâm, cô không tham gia vào các hoạt động của Chu Thị. Sau khi về làm dâu, nàng chỉ mỗi việc chưng diện, shopping, đi spa làm đẹp hoặc cùng với cha chồng tham dự những bữa tiệc rượu. Cuộc sống tương đối an nhàn.
Chu Nhã Nhi 20 tuổi, đang là sinh viên ngành Tài chính. Là con gái cưng của Chu Hạo. Xinh đẹp, năng động, tính tình có phần nghịch ngợm. Cô bé yêu thích tập gym nên có dáng người thon thả, cân đối nảy nở. Nàng là niềm mơ ước của cánh đàn ông. Thời gian đi học thì ở Thượng Hải với ông nội, cuối tuần lại về biệt phủ ở Tô Châu thăm cha. Trong tuần ngoài giờ học, cô bé cũng thường đến bộ phận Kế toán của Chu Thị để trau dồi thêm kiến thức. Mỗi khi cô bé xuất hiện, như có cả một bầu không khí trong lành tinh khôi ùa đến tràn ngập khắp Chu Thị.
Ngoài các nhân vật chính, còn một số nhân vật phụ sẽ xuất hiện trong câu chuyện, đóng một số vai trò nhất định.
Ông Bách 56 tuổi, luật sư riêng của Chu lão. Ông là con một người bạn thân của Chu lão. Đi theo lão từ khi mới thành lập công ty, trung thành tuyệt đối với gia tộc họ Chu.
Lão Tứ 62 tuổi, quản gia. Nghe đâu lão là bà con xa với Chu lão, chuyên việc quản lý toàn bộ người giúp việc trong biệt phủ.
Lão Hàn 59 tuổi. Trước đây từng là một đầu bếp nổi tiếng ở Thượng Hải. Rất nhiều nhà hàng lớn muốn mời lão về phụ trách bếp với mức lương rất cao. Cách đây 10 năm, lão đang chở vợ trên đường thì bị tai nạn, vợ mất, bản thân thì bị cắt mất một bàn tay. Phần thì buồn vì vợ mất, phần thì chán nản vì không thể trực tiếp cầm chảo, lão từ chối tất cả những lời mời làm việc. Nhưng kinh nghiệm nấu nướng của lão vốn là tài sản vô giá. Chu lão liền tìm cách tiếp cận, dùng lòng chân thành của mình cuối cùng cũng mời được lão về làm đầu bếp cho gia tộc, còn thuê thêm 5 người phụ bếp nữa để giúp việc cho lão.
Ông Vương 56 tuổi, vốn là con trai của một người em vợ quá cố của Chu lão. Vì thấy gia cảnh bên em vợ có khó khăn, nên từ khi thành lập công ty, Chu lão đã đón lão Vương về ở cùng. Sắp xếp trở thành tài xế riêng của Chu lão.
Lão Trạch, người làm vườn, chuyên chăm sóc cây cối trong biệt phủ. Tuổi đã hơn 60, quen với công việc tay chân nên sức khỏe vẫn còn tráng kiện. Xuất thân vốn cũng là bà con xa với bên vợ Chu lão. Được Chu lão cho về ăn ở trong gia đình.
Ông Ngô 52 tuổi, tài xế riêng của nhà Đại Lâm. Dáng người dong dỏng gầy. Cũng là một con dê già đê tiện.
Ông Viễn, 57 tuổi, tài xế riêng của nhà Lưu Dục, si mê đứa con gái Gia Hân và cô con dâu của Lưu Dục như điên cuồng.
Ông Hoàng 55 tuổi, vốn trước đây là đệ tử của Chu lão, theo lão tập võ. Sau được Chu Hạo đưa về làm lái xe riêng cho mình.
Bạn đọc thân mến, xin khẳng định đây là câu chuyện không hề có thật. Ngoại trừ các địa danh là đúng, còn lại tất cả những con người, bối cảnh, diễn biến trong truyện đều hư cấu. Truyện có nội dung loạn luân, khuyến cáo không để trẻ em tiếp cận, những ai không thích thể loại này vui lòng không đọc các phần tiếp theo.